Saturday, September 29, 2007

Entry for September 29, 2007 Học để làm gì?

Bây giờ là hơn 11h khuya thứ bảy. Tôi cảm thấy buồn ngủ lắm rồi, nhưng tôi vẫn chưa thể đi ngủ được.

Tôi có quá nhiều homework để làm. Tôi chỉ có thể để cho mình 'thư giản' một chút bằng cách ngồi gõ entry này thôi.

Nhiều lúc tôi cảm thấy mệt mỏi lắm! Tôi có một công việc full-time để làm, một gia đình 1 chồng 2 con để lo, và một mùa học với 15 units phải hoàn thành. Nhiều người hỏi thời gian đâu để thực hiện hết bấy nhiêu việc?

Một ngày của tôi bắt đầu từ 6h sáng và kết thúc không trước 12h đêm. Trong suốt 18 giờ đồng hồ đó hình như không có khoảng trống...

Nhiều lúc tôi cảm thấy rất đuối. Và khi mệt mỏi quá thì con người ta dễ trở nên cáu gắt và cũng rất dễ xúc động...

Lắm lúc tôi tự hỏi mình có cần phải bắt đầu đi học lại như một đứa học sinh tiểu học ở tuổi 35 này không?

Nếu nói người ta đi học mục đích cuối cùng cũng chỉ để có một nghề chuyên môn, kiếm tiền, phục vụ cuộc sống bản thân và gia đình. Như vậy thì tôi đâu cần phải đi học nữa: việc làm hiện tại - tôi có, tính xa hơn một chút, nếu mất job này tôi cũng đã có sẵn một nghề khác để làm ngay mà không cần phải ngồi chờ lãnh tiền thất nghiệp - như vậy job dự phòng: tôi có; nhà - tôi cũng có, tôi cũng không mắc nợ ngân hàng; trình độ học vấn: tôi cũng đã tốt nghiệp đại học, tuy không phải ở Mỹ...

Tính ra như vậy, tôi đã ổn định lắm rồi trên miền đất mới này. Vậy tại sao tôi cứ tự hành xác mình như thế?

Nhiều lúc tôi muốn buông xuôi hết tất cả, như ngay lúc này đây.

Nhưng mà...

Không đi học tôi lại cảm thấy lương tâm cắn rứt. Tôi cảm thấy con người mình sao mà... chẳng giống ai cả...

Tôi vẫn nhớ tôi từng nói với học trò: chỉ có bằng học vấn mới giúp mình đứng vững trong xã hội, và cũng chỉ bằng học vấn mới giúp mình thoát khỏi cảnh nghèo khó, càng nghèo thì càng phải nên ráng học. Đó là kinh nghiệm của bản thân tôi, của gia đình tôi.

Vậy mà giờ đây, tôi lại...

Tôi nhớ lời động viên của Thủy Châu: không học mà chỉ đi làm nail kiếm tiền thì sẽ cảm thấy nhục, nhưng vừa học mà vừa đi làm nail thì lại có khí phách của người đi học!

Ừ, thì thôi cũng sẽ ráng. Nhưng mà không biết đến bao giờ đây...

Nhiều khi trong lúc mệt mỏi tôi lại ước ao: giá mà lúc này ở VN, tôi có thể giảm stress bằng cách đi uống cà phê tán dóc với bạn bè, hay rủ rê mấy đứa học trò 'trốn học' (cô thì trốn dạy) ra quán chè ngồi... bàn chuyện thế gian...

Còn ở đây tôi chẳng biết phải làm gì cả...

Nhớ mọi người lắm!

Thursday, September 27, 2007

Entry for September 26, 2007 Từ vụ sập cầu Cần Thơ, nghĩ đến số phận conngười

Tối qua thức khuya học bài, không xem lên online xem tin tức.

Sáng nay vừa đến chỗ làm, chú Điểm hỏi ngay : Con có nghe vụ sập cầu Cần Thơ không? - Sao chú? - Đọc báo hôm nay đi. Tối qua Hạo Nhiên và Thiện Giao ở lại toàn soạn đến hơn 2h sáng để làm tin đó...

Tôi cầm tờ báo đọc và cảm thấy cả người cứ lạnh dần lên...

Thêm một tai nạn mà số người chết không thể đếm trên đầu bàn tay...

Trong số những người rời khỏi nhà sáng hôm ấy, có mấy người không có sẵn một dự định gì đấy cho giờ trở về? Tan học sáng nay, có bao nhiêu đứa bé còn đứng lại trước cổng trường chờ ba đến đón? Sau giờ tan sở, có cô gái nào mãi trông đồng hồ sao chưa thấy bóng người yêu? Bên mâm cơm chiều, đợi hoài sao vẫn vắng đi một người?...

Cuộc sống sao lại lắm điều nghiệt ngã! Hy vọng cho nhiều, ước mơ cũng lắm, nhưng đôi khi tất cả bỗng thành hư không.

Lại nhớ đến hình ảnh của ITC trong cơn lửa cháy 2002.

Trưa ấy định ghé vào ITC cho biết thế nào là Inter shop, nghĩ sao lại về...

Chỉ vài tiếng sau mở TV lên: Trời cái gì vậy? Không thể tin được. Lửa. Khói mùa mịt. Người người nhốn nháo kêu la...

Cả người tôi cũng lạnh toát. Tôi ấn tượng mãi hình ảnh của những cái đầu thò ra ngoài cửa sổ từ trên những tầng cao cầu cứu trong tuyệt vọng, người dưới dất cũng chết lịm dần khi nhìn thấy người thân.

Nước mắt tôi cũng chảy dài như bây giờ...

Đời người - sống - chết - đôi lúc hình như không có ranh giới.

Rồi hình ảnh của đứa học trò... Cả buổi chiều còn ngồi ở nhà tôi cùng đám bạn chuẩn bị cho buổi trình diễn văn nghệ. Tối đến còn khoác lên người bộ trang phục dự thi tươi cười bước ra sân khấu. Người chụp hình, người quay phim, người cổ vũ...

Nhưng đến gần sáng tôi phát hiện ra trong điện thoại của mình có hơn chục tin nhắn: Cô học trò của tôi đã chết! Vì sao? Cũng ngay cái sân khấu đó khi em đứng xem phần trình diễn của bạn bè!

Biết nói sao đây...

Tôi không tin vào số mạng. Tôi chỉ tin vào niềm tin của chính mình.

Nhưng đôi khi...

Thôi thì, hãy trân trọng mỗi phút giây mình được sống.

Hãy luôn dành cho người đối diện nụ cười, để biết đâu... đó sẽ là ấn tượng cuối cùng khi ai đó nhớ về mình...

Wednesday, September 26, 2007

Entry for September 25, 2007 Máy tính và Lan

Computer có biết bao công dụng nhưng tui chỉ biết sử dụng những cái gì cần cho công việc của tui thôi. Thậm chí trước đây tui còn không biết tắt mở máy như thế nào! Bởi vì lúc đó máy ở nhà hay ở trường luôn mở sẵn.

Đến một hôm, tui ngồi trước computer trong phòng thính thị trường MĐC nhưng nhấp chuột hoài sao màn hình vẫn tối thui. Tui bèn réo thầy Diệp Tân: Ê, ông đến coi dùm tui cái máy này nó bị sao rồi! Tân đến, thái độ cũng hơi lo lắng, hỏi: Nãy giờ bà làm gì với nó? - Tui có làm gì đâu, tui thề đó!

Mặt Tân nhìn tui đầy vẻ nghi ngờ... Nhưng chỉ 30 giây sau, Tân la lên: Ủa, sao bà không mở nút power? - Ủa, nút đó là nút nào? Tui đâu có biết đâu! - Trời ơi, Lan ơi là Lan!

Hehehehe, nhờ vậy mà từ đó về sau tui biết được được là khi ngồi trước máy tính mà thấy màn hình tối thui thì nhớ xem lại nút power!

Biết được trình độ tin học quá tuyệt vời của tui nên máy tính ở nhà được ông xã cài đặt như thế nào mà khi cần tui chỉ việc lick vào những icon, hay là gì gì đó thì sẽ có ngay những cái tui cần.

Gần ngày tui rời khỏi VN, ông xã nói sẽ tạo cho tui một địa chỉ mail để tiện việc liên lạc với mọi người, nhất là đám học trò quá đông lúc đó.

Khi đã có địa chỉ mail rồi tui cũng ra dáng hiểu biết ghi lên bảng cho học trò ghi xuống.

Sau đó gần cả tháng, gặp tui trong trường, nhiều đứa hỏi: Cô có nhận được mail của em không? - Không, cô có nhận gì đâu. Để cô hỏi chồng cô!

Tui về hỏi 'đức lưng quần'. Heheheh, thì ra chàng tạo cho tui địa chỉ mail nhưng không dạy tui cách check mail nên...

Và vì phải sống 'kiếp chùm gửi' như vậy nên ngay cả password của tui cũng có người làm thay (vậy thì còn gì gọi là pass word)

Bởi vậy cho nên thật không ngạc nhiên khi có những message hỏi tui 1 cách thẳng thắn: ủa, cô cũng biết làm blog nữa hả cô!!!!

Anyway, bây giờ tui chuẩn bị post hình lên theo sự chỉ dẫn của học trò đây. Hy vọng sẽ thành công!

http://i228.photobucket.com/albums/ee11/lanntn/DSC00330.jpg http://i228.photobucket.com/albums/ee11/lanntn/DSC00325.jpg http://i228.photobucket.com/albums/ee11/lanntn/DSC00336.jpg http://i228.photobucket.com/albums/ee11/lanntn/DSC00326.jpg

Entry for September 26, 2007 Thử lại lầnnữa...

Photo Sharing and Video Hosting at PhotobucketPhoto Sharing and Video Hosting at Photobucket Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket Ah, hình như được rồi thì phải!

Monday, September 24, 2007

Entry for September 24, 2007 Rút kinh nghiệm...




Vẫn đang trong những hồi ức của ngày xưa...

Nhớ lúc chia tay trước ngày lên đường, viết mấy dòng vào quyển 'LB' gửi đến 3 lớp học trò cuối cùng, trong đó có nhắc đến tên một số người , và không nhắc đến nhiều người, không ngờ bị tụi học trò 'hờn mát' quá trời. Hết đứa này đến đứa kia trách móc: Cô không nhắc đến tên em, Cô không thương em, em không có ấn tượng gì để Cô nhớ... nhưng quan trọng là em thương cô! (đây mới là điều đáng nhớ! hehehehe)

Khổ ơi là khổ...

Bây giờ post lên 1 tấm hình của A3, lại bị khiếu kiện. Mấy đứa không biết là tại vì cô Lan rất lờ mờ ba cái chuyện này. Toàn là mò mẫm thôi, chưa có kinh nghiệm gì nhiều...

Thôi thì hôm nay sẽ post hình của A1 nghe!

Và bạn nào vui lòng chỉ dùm là làm sao post được nhiều hình trên cùng một entry? Cám ơnnhiều lắm!

Sunday, September 23, 2007

Entry for September 23, 2007 Nỗi nhớ




Tình cờ đọc lại được bài thơ đã được chép vào quyển NK cách đây... 21 năm (26/8/1986).

Thương tặng lại tất cả những ai đã từng có một "Nỗi nhớ" giống như thế này.

Nỗi nhớ

Nửa đêm chợt em tỉnh giấc

Nhớ về lớp học ngày xưa

Nhớ chiều chia tay - mùa mưa

Khóc hộ lòng ai mềm yếu

Bạn em giờ này có hiểu

Rằng em nhớ lớp vô cùng

Dù thi, đầu óc rối tung

Nỗi nhớ nằm yên một chỗ

Mười hai năm - như gió thoảng

Chợt yêu hai chữ học trò

Bao nhiêu buồn giận, âu lo

Cũng hiền lành như cổ tích

Giờ này đêm về tĩnh mịch

Mình em ngồi viết trên giường

Mỗi người bước một con đường

Có giống như em: nhớ lớp?

Mười hai năm - như bóng rợp

Chúng em tựa mỗi cành cây

Xa nhau mới ước một ngày

Cùng nhau che chung lớp học.

(Phan Thị Vàng Anh)

Friday, September 21, 2007

Entry for September 21, 2007 Troi dang mua...




Lâu lắm rồi mới lại nghe tiếng mưa rơi giữa khuya…

Ngồi trong nhà sao vẫn cảm thấy được cái lạnh, cái ướt của gió, của nước…

Nhớ hồi năm học lớp 6, được má mua cho cái áo mưa mới (thật ra thì cái áo mưa đầu tiên tì đúng hơn), nhưng chờ hoài không thấy mưa. Vậy là một buổi chiều, mặc áo mưa vào và đứng dưới vòi nước xả nước ra cho ướt… áo mưa!

Lan nua cung troi mua. (Moi lan mua la moi lan nha ngap nuoc, ngap tu phia duoi bep tran tu tu len nha tren, sau do Ba phai xay 1 cai ngach cao khoang 3 tac ngan cach giua bep va nha tren , nhung co khi nuoc cung vuot qua...). Mua lon luc nao ca nha khong hay, chi co minh di ra nha sau thay nuoc da tran len, thich qua cu dung loi bi bom, xan quan len, khua khua chan duoi nuoc cho mat... Ma tu nha tren di xuong thay nuoc ngap la toang len de cho Ba, anh Loc, anh Quoc chay xuong phu muc nuoc vao xo roi xach do ra ngoai duong...

Nho hoi hoc lop 9, lop 10, di hoc dan ve toi, bua nao ma mua lat phat lai cang khoai... dap xe tu tu, khong mac ao mua, va re vao 1 loi... khong phai nha minh de ngo vao roi ...chay luon...

Nho lan mua ngap tren duong Hung Vuong, khuc gan Pham Dinh Ho. Nuoc ngap gan het banh xe, minh dat xe dap, anh Hieu dat xe gan may, cung ca doan nguoi loi bi bom, moi lan co 1 chiec xe do hoac xe hoi chay qua la ca doan nguoi chao dao, choi voi rang co guong lai cai xe, bang khong thi ca nguoi va xe se nga nhoai xuong nuoc...

Nho nhung lan mua ngap duong Phu Lam. Sang som cung phai mac ao dai, ta ao vat len lung quan, roi quan dai cung duoc tum len, mac ao mua vao, cho Bi ngoi ngoi phia truoc, trum ao mua phu dau Bi, anh Hieu cho be Ty, roi tu tu bon chen chay len truong... Nhung cang gan den nga tu Phu Lam cang thay moi nguoi don u lai... Dau do co nguoi noi: Ve di co oi, hom nay may truong MDC, Phu Lam cho nghi... Mua ngap qua roi!

Nho co nam hoc tro dang thi hoc ki II, troi mua nhu trut nuoc, ca san truong ngap menh mong, tran vao day cac lop hoc o tang tret, roi lai cup dien. Nhung van cu phai thi! Hoc tro ngoi chom hom tren ghe, Thay co xan quan dung phia buc giang dan tui no rang can than coi chung giay thi rot xuong nuoc! Lan, Minh Thanh, co Nhut, co Dung, va co ca thay A, cung 'quan qua goi' 'luot di ngoai mua gio' de mang de thi den cho cac phong!

Gio nho lai thay 'teu' de so, va cung... nho de so...

Mua van con chua dut...

Hy vong lai co mot ngay ve, ngoi quan ca phe, ngam troi mua va... cung doi mua ra ve...

Thursday, September 20, 2007

Entry for August 20, 2007

Cho nen tho o voi nhung gi gan gui trai tim cua ban.

Cho de cuoc song troi qua ke tay khi ban cu dam minh trong qua khu hoac ao tuong ve tuong lai...

Chi bang cach song cuoc doi minh trong tung khoanh khac cua no, ban se song tron ven tung ngay cua doi minh.

Entry for September 20, 2007 Con gái viết về mẹ

Nam ngoai, be Ty hoc lop 6. Mot hom di hoc ve noi: "Con muon interview Me de lam bai nop cho co giao." Be Ty hoi va Me tra loi. Sau do Me co dan: Khi nao xong roi con nho cho Me coi voi nghe! Noi thi noi vay nhung cung biet chac la se chang bao gio no chiu de cho Me doc! No mac co! (cung giong nhu Me ngay xua thoi, viet nhung chang chiu cho ai doc het. Bay gio cung vay...)

Hom nay, that tinh co mo may tinh cua Ty de kiem 1 so bai vo 'ngay xua', Me da doc duoc bai viet cua con. Me post len day de giu lai chut nao 'but tich' cua con.

Ngoc-Tam Quach

#19 Mrs. E

5/23/07.

Interview Mom

I would like to introduce to you a woman who has given me life. She is my greatest adviser; she’s the one who always comforts me. I would like to tell you more about my mom. Since I was in kindergarten to fourth grade, every teacher of mine all loved her. They all loved her for two reasons, because she has both passion and beauty. Now, I will tell you a lot more about my mom.

“My full name is Ngoc-Lan Thi Nguyen. My parents selected this name for me because my name means orchid, which is a very pretty kind of flower. So, I guess that they want me to be pretty like the orchid flower.” Therefore, whenever you’ve seen my mom, and you think she’s pretty, then you’d know why. In Vietnam, there is a famous island called Phu Quoc. That is the place where my mom was born in, on June 19th, 1972. I think, and I’m almost sure, that hide-and-seek is one of everybody’s favorite games, and so is my mom’s. Her other favorite game was Jacks, which is a game that you play with a ball and about ten sticks or more. “I think that my favorite toys were dolls, because I was a girl and all the dolls were so pretty,” said Mom. I do agree with her on that, girls like dolls when they were young. Consequently, my mom lived on an island, she loved swimming.

Everyone that has a family probably has chores. But from what I know is that when my parents were young, they have to do extra chores. My mom said that, “Kids these days only have to wash dishes or do the laundry for chores (she’s talking about me).” That is true, I agree with her on that. Anyway, after that she also said, “When I was about your age, I have to wash dishes, do the laundry, then clean up the house. After that, I have to go shopping for food, next I have to do the cooking also.” See, I told you that she had to do lots of chores. In fact, what’s interesting about one of my mom’s chores is that she hated cooking. However, she is a really good cook, at least that is what my dad and I said to make her happy. (We are lying, but in a good way though, just kidding.) My mom is really a good cook; I think that she inherited it from my grandma. There weren’t any recipes been passed down to my mom in the family, she always comes up with something of her own. After all, she is a cook, and a good one, too.

Before I came to the United States for a few days, I met some of my mom’s best friends. She said to me that, “We were best friends since college,” after I asked her how long has that been best friends. Nhung Nguyen, Thuy Truong, Chau Tran, and Hong Tran are all my mom friends’ names. Consequently, the fact that their names were so pretty, all the friends were pretty, too. One of my mom’s friends bought me a stuff animal, which is a pig; my mom said to her friend that, that one would be a new member of pig in my room. After that, we all laughed at that comment. But it’s true; however, my room was full of pigs that it was like I’m a pig among pigs.

I have always wanted to hear about my parents’ story about how they’ve met. Luckily for me, today I’ve got the opportunity to listen. So now, I’m going to tell you about it. “I met your father when we were in colleges. Your father went to my school to play with my friends, because they were classmates. Therefore, that is how I’ve met your father.” Wow…! Ok, you won’t believe this, but my dad said the same thing, too. How strange…. Furthermore, my mom said that she went to the movies, wandered around and talk on dates… she said the same thing like my dad. Well, I guess that is why they are husband and wife now.

Anyway, back to my mom when my dad proposed her. “I felt nervous and happy when I said yes,” said Mom. I think that everyone felt nervous when they proposed or were proposed to. Then I already knew that my dad proposed my mom in a temple located in Saigon, in around 1993. In the same year, after Dad proposed to Mom, they got married in April 11, 1993, in Saigon also. I heard my aunts said that the party was really nice; my mom planned it all by herself, with some helps I think. My aunts also told me that my mom is a really creative person, that’s how she managed to plan the wedding. One of my aunts, who name’s Yen, told me that my mom supposed came to the United States with my grandparents, uncles and aunts, but she stayed back in Vietnam because she wanted to married my dad. I think that at first my grandma didn’t agree about it, but she finally accepted my dad. Don’t you agree with me that’s it kind of neat? I think so.

Anyway, people probably remember something that’s really special to them on their wedding days. However, my mom is different, she remembers that after the wedding, she got really hungry because she ate nothing all day. Isn’t she a special mom? Anyhow, let’s hear my mom talking about my dad, “I would say that he’s a kind person, a gentleman, and caring. What I admire most about him is that he takes good cares of our family, and he’s always caring.” Awww… don’t you think that’s nice and sweet of my mom?

My next question was about how my mom found out that she was going to be a parent for the first time. Then she told me that at first she was feeling tired, and her “sense” of a woman kind of told her, I think. “I felt really happy to know that I was going to be a parent for the first time,” she said. Of course she would feel happy for having me. Furthermore, I’m a wonderful girl and she is lucky to have me, just kidding. My dad chose mine and my little brother’s name. But I guess that my mom also has a part in choosing our names, too. Well, if you’ve been wondering what my name means, I’ll tell you right now. Ngoc-Tam means pure soul; my parents want me to grow-up to be a good person, always caring and being nice to others. Yep, that’s me, I’m nice and caring for others people. As I’ve mentioned that I have a little brother, his name is Thien-Nhan. Let’s find out what his name means with me. Thien-Nhan means a good person, my parents want him to grow-up and be a good person just like me. Well, for starting, he is only nice with my mom at home. He’s always bugging around me, but I’m used to it. Although that he bugs me a lot, he is nice to me some times, and I love him. He is cute and sweet when you see him and get to know him.

Every parent has some proudest moments in their life as a parent. Well, I wonder what my mom’s proudest moments are, why don’t you find out with me? “My proudest moment as a parent is when I saw the moment you and your brother were born. Also, when I see you and your brother got accomplishments from your teachers,” my mom answered after thinking a moment. Well, for one thing that I’m almost sure of is that my teachers love me. Hi hi ^.^! Anyway, everyone has their own accomplishments that they are proud of; let’s hear about my mom’s. “The accomplishments I was proud of were to pass college. Then became a teacher, and turned to a roll-model teacher, too. Finally, is to have a great, happy, and loving family.” When my mom said about became a roll-model teacher, I think she missed being that. I could tell because all the students have been with her loved her very, very much. They even came to our house to visit my mom for the last time. I think she missed all her students and job very much. Oh yeah let’s talk about my old house in Vietnam, there were a lot of pretty pictures hung around the house. Well, at first if you just give them a glance, you would think that they were just normal pictures. But you are wrong, if you look more carefully, they were actually thousand and thousand pieces of puzzle put together by my mom. My mom used to sit at night when she has free time and put them together. It became one of her hobbies, I guess, and she was good at it. My mom said she remembers all of them, she misses them, too, I think.

Anyhow, on holidays, my family doesn’t have any special tradition, except for New Year Eve. We just gather together to my grandparents’ house to play, talk, eat, or give each other presents. My mom agreed with me when I told her that. Well, after telling you about my dear loving mom, what do you think of her? She said she would want you to remember as a confident person, who is ready for whatever lies ahead. Do you think of her as a person like that? To conclude, my mom is a wonderful person who always is polite, gentle, and caring. She has given up all what she has dreamed of for me and my little brother to come to America for a good education. I appreciate that a lot, so I always remind myself that I won’t ever let her down. I would always do my best to accomplish a wonderful dream of my own, just like my mom. So, that’s part about my mom, I am sure that you will love her once to get to really know her. Thank you for given out some time to read the biography about my mom. I hope you enjoyed it!

Monday, September 17, 2007

Entry for September 16, 2007 Dung tien nhu the nao cho co hieu qua?

Duøng tieàn nhö theá naøo cho coù hieäu quaû?

Maëc duø ñaõ qua giöõa thaùng 9 roài, nhöng dö aâm cuûa nhöõng ngaøy khai tröôøng vaãn coøn ñaâu ñoù.

Nhìn beù Ty vaø thaèng Bi ñi hoïc beân naøy, roài ñoïc noãi nieàm cuûa nhöõng ngöôøi cha, ngöôøi meï phaûi oaèn löng lo tieàn cho con caùi vaøo ñaàu naêm hoïc treân caùc baøi baùo trong nöôùc caûm thaáy sao maø xoùt xa quaù!

Nhöng lieäu caùc khoaûn phí maø phuï huynh ôû VN ñoùng goùp coù ñöôïc söû duïng ñuùng choã khoâng?

Thöû so saùnh:

*Chuyeän thöù nhaát:

- Bi vaøo maãu giaùo (tröôøng coâng): ngoaøi tieàn aên saùng vaø aên tröa, khoâng coøn ñoùng baát cöù khoaûn tieàn naøo.

- Ty vaøo middle school, ñoùng $36 ñoàng cho ñoàng phuïc theå duïc (ñöùa naøo coù anh chò ñeå laïi thì cuõng khoâng caàn mua, lôùp naøo cuõng maëc gioáng nhau), oå khoùa tuû caù nhaân, soå lieân laïc haèng ngaøy giöõa nhaø tröôøng vaø phuï huynh, vaø nhöõng thöù linh tinh gì nöõa, chaúng nhôù. Tieàn aên saùng vaø aên tröa (nhöng baây giôø Ty khoâng thích aên trong tröôøng neân töï laøm ñoà aên cho mình mang theo). Heát.

- Hoïc sinh khoâng caàn mua saùch giaùo khoa, tröôøng cho möôïn (nhöng maát phaûi ñeàn tieàn). Ñôõ toán.

- Leã khai giaûng, cuõng nhö caùc leã laït khaùc, ñöôïc toå chöùc raát ñôn giaûn, goïn gaøng, khoâng dieãn vaên, traø nöôùc tieäc tuøng…. Chæ tröø leã toát nghieäp cho hoïc sinh 12 thì raát xoâm tuï nhöng cuõng khoâng toán keùm nhieàu nhö ôû VN ( kinh nghieäm cuûa ‘daân trong ngheà’maø!). Ñôõ toán.

- Myõ khoâng quaù chuù troïng ñeán hình thöùc: khoâng coù ñoàng phuïc theå duïc, phuø hieäu theâu teân, moãi naêm moãi ñoåi, ñoàng phuïc aùo daøi, aùo ngaén nhö ôû VN. Coù sao maëc vaäy (nhöng vaãn coù noäi qui ñaøng hoaøng, ví duï nhö quaàn aùo khoâng ñöôïc coù daáu hieäu cuûa baêng ñaûng, khoâng ñöôïc maëc aùo hôû vai, hay thaáy ñoà loùt, toùc tai cuõng khoâng ñöôïc theá naøy theá kia… Ñöøng töôûng Myõ töï do laø sao cuõng ñöôïc). Ñôõ toán.

- Myõ khoâng toán ngaân saùch cho vieäc thi vaên ngheä caáp ngaønh, thao giaûng naøy noï. Tieàn duøng cho ñuùng nghóa phuïc vuï coâng taùc giaûng daïy (chöù khoâng caàn phuïc vuï coâng taùc tuyeân truyeàn). Ñôõ toán.

- Myõ coù trôï caáp cho “gia ñình xoùa ñoùi giaûm ngheøo” khoâng? Khoâng ñaâu maø caâu ‘laáy cuûa ngöôøi giaøu chia cho daân ngheøo’ ñöôïc thöïc hieän roõ raøng nhö ôû Myõ. Vaø vì vaäy, phuï huynh ngheøo khoâng phaûi lo ‘baùn luùa, vay noùng’ ñoùng tieàn tröôøng cho con. Ñôõ lo.

Neáu quaúng ñi ñöôïc nhöõng caùi ñôõ toán vaø ñôõ lo ñoù thì coù leõ löng phuï huynh VN seõ ñôõ phaûi oaèn vaø caùc khoaûn ‘phí’

*Chuyeän thöù hai:

Ra khoûi phaïm vi tröôøng hoïc.

Myõ khoâng toán tieàn vaø thôøi gian nhieàu cho vieäc tieáp ñoùn nhöõng vò ‘laõnh ñaïo cao caáp’ ñeå laáy loøng hoï. Maø thöïc ra thì caùc vò aáy phaûi laáy loøng daân thì daân môùi boû phieáu cho

Do moâi tröôøng laøm vieäc cuûa toâi laø cô quan truyeàn thoâng neân toâi coù dòp chöùng kieán khoâng bieát bao nhieâu quan chöùc chính quyeàn thaønh phoá, quaän haït, tieåu bang, lieân bang… ñeán thaêm vieáng.

Vaø ñöông nhieân khoâng coù ngaân saùch cho nhöõng khoaûn ñoùn tieáp ñoù.

Moãi laàn coù phaùi ñoaøn ñeán, chæ coù ñaïi dieän ban giaùm ñoác, bieân taäp ra daãn ñi tham quan vaøi voøng, chuïp hình.. Neáu muoán tìm hieåu kyõ hôn thì môøi leân phoøng khaùch trao ñoåi 15-20 phuùt roài ra veà. Khoâng dieãn vaên, traø nöôùc tieäc tuøng gì caû. Moïi nhaân vieân vaãn laøm vieäc bình thöôøng…, raát töï nhieân.

Nhìn qua moät chuùt nhö vaäy ñeå thaáy ñöôïc taïi sao ngöôøi naøy laïi giaøu vaø keû khaùc laïi ngheøo. Chaúng qua laø vieäc söû duïng ñoàng tieàn nhö theá naøo cho coù hieäu quaû. (Nhöng mình muoán tieát kieäm maø ngöôøi ta khoâng cho thì sao? Mình khoâng thi ‘neùt ñeïp phaán traéng’ thì caû tröôøng mình seõ thaønh cuïc phaán ñen, phaûi khoâng?!!)

Vaø cuõng chính töø ñoâi choã so saùnh ñoù maø toâi laïi nghó: giaû söû coù quay veà coâng taùc cuûa ngaøy xöa, coù leõ toâi seõ laøm khaùc ñi nhieàu..

Entry for September 17, 2007 Help me, please.

I don't know why my blog's font like that.

I can't read it.

What I need to do now?

Tuesday, September 4, 2007

Entry for September 04, 2007

My teacher is a real 'weidro'.

Khong the tuong tuong duoc tren doi nay, trong duoc cuoc doi nay va tren manh dat 'tu do' nay lai co 1 ba co 'quai dan' den nhu vay! Mrs Dees, nhung tui goi ba la Mrs Dien, hien day lop ESL 071 (English as a Second Language, 071 la lop cao nhat ve Grammar va Writing cua chuong trinh ESL, sau 071 se la chuong trinh English. )

Co le phai noi dong dai 1 chut ve chuong trinh hoc tieng Anh o day thi moi nguoi moi hieu: doi voi nhung nguoi tieng Anh khong phai la ngon ngu me de thi thuong se phai lay 1 so lop ESL. O truong Golden West College, thi ESL duoc chia ra thanh 7 cap lop, bat dau tu lop 1, va moi cap lop nhu vay lai chia ra thanh 3 loai lop , nhu lop 1 se co 011, 012 va 013; lop 2 se co 021, 022 va 023... Cac lop co so cuoi la 1 tuong trung cho lop hoc ve grammar va writing; lop co so cuoi la 2 hoc ve reading ,va lop co so cuoi la 3 hoc ve listening - speaking. Sau khi da dat den trinh do lop 7 thi se chuyen sang hoc English 010, English 100,....English gi gi nua ( giong nhu chon chuyen nganh Ngu Van o VN vay). Doi voi nhung nganh khong chuyen ve English thi chi can dat English 100 la duoc.

O truong nay tat ca sinh vien moi nhap hoc khoa dau tien deu phai lam 1 bai test ve English va Toan, goi la placement test, de biet xem trinh do minh o dau de ma dang ky lop, boi co nhung lop khong doi hoi phai dat trinh do English 100 thi moi duoc ghi danh (nhu Accounting, Math, Computer, Business...), mien minh cam thay minh hieu nhung gi thay co noi la duoc. Minh co the dang ky lop thap hon trinh do ma minh duoc xep vao nhung khong duoc lay lop cao hon!

Toi lam placement test tu mua hoc truoc: ho xep toi vao lop 033 va 071 (chenh lech qua) va khong can phai hoc nhung lop co so cuoi la 2! Hoc ky vua roi vi khong chon duoc gio nhu mong muon nen toi ghi danh vao lop 033 va 051. Mua nay toi lay lop 043 va 071.

Ngay dau vao lop, Mrs Dien ghi len bang 2 cot: cot so 1 la nhung ai vua moi hoc khoa dau tien thi phai co to giay xep lop 071. Cot so 2 la sinh vien cu thi phai hoc xong 061 va 063 dong thoi phai cho biet ten cua ong thay hoac ba co da day o nhung lop do. Sau do Mrs Dien doc ten tung dua dung len va noi minh la so 1 hay so 2.

Co rat nhieu truong hop ca biet. Co nguoi lay placement test gan 2 nam ve truoc nhung khong hoc, bay gio moi hoc nen to giay xep lop luc do cung khong con; nguoi thi hoc 061 tu 4-5 nam ve truoc nen cung chang nho ten thay co (toi vua hoc xong mua roi cung co nho ten ai dau!). Dieu quan trong la nha truong quan ly sinh vien bang ma so nen chi can doc so An Sinh Xa Hoi (giong nhu CMND vay) la ho cho minh ghi danh vao lop dung trinh do cua minh. Mrs Dien duong nhu chang can quan tam den dieu do. Chi co : "You just answer: are you number 1 or number 2? yes or no? Don't say anything."

Toi khong nam trong 2 so do. Mrs Dien nhin toi bang cap mat 'kinh di'!

Xuan An lam placement test duoc xep vao English 010, nhung no so hoc khong noi nen vao lop nay. Mrs Dien cung nhin no bang cap mat... khien no vua buoc ra khoi lop la len tieng chui the lien!

Den chuyen hoc. Tat ca nhung chu Mrs Dien viet len bang thi hoc sinh deu phai viet het vao tap, khong thieu 1 chu nao! Tap thi phai bo to dau tien, bat dau viet tu to thu 2, phai ghi ngay thang... Thoi thi cung duoc di, hoc sinh da qua truong lop o VN thi cung phan nao quen voi kieu nay, nhung nhung dua Korean, Mexican, Chinese, Russian, German... thi lo ve kho chiu vo cung.

Khi Mrs Dien keu 1 dua VN nao dung len doc 1 cau gi do, thi 10 lan y nhu 1 chuc, Mrs Dien deu noi bang 1 giong dieu mia mai khong chiu noi: 'Oh, do you read English by Vietnamese, uh?'. Nhieu luc toi muon noi voi Mrs Dien rang: 'You, too." Mrs Dien cung la nguoi VN! Cung noi tieng Anh co mui vi nuoc mam ma!

Mrs Dien cho 2 dua ngoi canh nhau cung lam chung 1 bai tap. Khi Mrs Dien keu 1 trong 2 dua dung len sua bai ma neu sai thi Mrs Dien se hoi dua con lai la tai sao khong chi cho no de no lam sai. Neu dua kia noi no cung sai nhu vay thi Mrs Dien se biu moi, liec 1 cai! Khong chiu noi! Neu tui no dung het thi can gi phai den hoc voi Mrs Dien chu!

Cho du noi nhu the nao thi cung khong the dien ta duoc het thai do, kieu cach, loi noi cua Mrs Dien. Toi da di hoc bao nhieu nam, di day bao nhieu nam, nhung chua bao gio gap 1 teacher 'stupid' den nhu vay. Biet rang noi nhu vay la rat nang ne, nhu khong the nao tim duoc tu ngu nao khac hon.

Lop hoc ngay dau khong con 1 cho trong. Ngay thu 2 con duoc 2/3. Nhung den hom nay, ngay thu 3 thi chi con khoang 1/2. Vi khong con su lua chon nao khac, neu khong thi toi da drop ngay lop do trong ngay hoc dau tien roi.

Thoi thi...rang chiu dung! 14 tuan nua se troi qua thoi ma

Nhung ma... She is a teacher, a teacher in America, but why she is so mean like that. Buc minh khong chiu noi!