Friday, July 11, 2008

Entry for July 11, 2008 Ở nhà một mình (tập 1)

Ở nhà một mình (tập 1)

(chờ chút, có người rủ đi uống cafê rồi, lát nữa về kể…)

****

Lần đầu tiên nếm thứ cảm giác ở nhà một mình ở đây - trên cái xứ yên tĩnh này.

Hôm nay chồng, con cùng với những người họ hàng ở Canada rủ nhau đi Las Vegas cả rồi. Vì phải làm suốt những ngày cuối tuần này, nên tui ở nhà…

Uhm, ở nhà 1 mình? Vừa có dịp tận hưởng thời gian tĩnh lặng đến rợn người, vừa cảm thấy lẻ loi đến dễ sợ!

Nhớ lúc sáng khi chuẩn bị ra xe đi, Bi cứ hỏi: mẹ ở nhà thật hả? Nghĩa là con “out of mẹ” some days hả?... Nó có vẻ “ngạc nhiên và hơi lo lắng” bởi xưa giờ chỉ có nó ở nhà, mẹ đi thôi, chứ chưa có chuyện mẹ ở nhà và nó đi như thế!

Bé Ti thì cứ: Mẹ ở nhà ok hông? Mẹ đừng có sợ nghe! (nó thừa biết mẹ nó là chúa nhát gan mà! Và cũng như ba nó, nó cứ líu lo với mọi người “mẹ con thì cái gì cũng sợ, chỉ không sợ con người thôi!”)

Anh Hiếu thì cứ chạy ra chạy vô, hết quên cái này lại lấy cái kia, và cứ: Anh đi nghe! Anh đi nghe! – nhiều lần đến nỗi tui chỉ biết nhe răng ra mà cười!

… Cuối cùng tất cả cũng lên đường. Tui đi làm.

… Hò hẹn gì với bồ bịch bạn bè cuối cùng cũng đều trật giuột, quyết định đi làm về thì về nhà luôn, hông thèm đi đâu hết, shoping shoppiếc gì cũng hông!

... Vừa đến chỗ làm được 1 chút thì má gọi điện kêu chiều về ghé ăn cơm và ngủ lại bên đó luôn cho đỡ buồn! Tui cười: dạ, ghé ăn cơm thôi! (vậy là không như dự tính rồi!)

… Anh ĐD cứ đi ra đi vô đưa maquette, cứ vừa ‘lải nhải’: có người mấy ngày bơ vơ ngheeee.

… Đi làm ra, anh HN hỏi tối đến tòa soạn Việt Báo nghe nhạc nhiếc gì đó. Thôi, không đi đâu!

… Về nhà. Trời, sao mà vắng dữ vậy nè! Mở nhạc lên nghe, đi tới đi lui trong nhà… Quyết định lấy đồ đi giặt và lau nhà.

… Đang bò ra lau nhà, anh L. gọi hỏi xem ăn gì chưa, rồi vợ chồng anh qua chơi cho tui đỡ buồn (thấy thương dễ sợ!). Nghe tui đang lau nhà, anh L. kêu trời, sợ tối nay có động đất!

… uhm, lên Yahoo messenger chat với chị Thủy, xong lại chat với Huyền,…

… Điện thoại reng: “Mọi người ngồi ở càfê… (vừa mới đó quên mất tên rồi, hahahah), ra đi”.

Thế là xách xe đi, cách nhà chỉ chừng 2,3 phút! Cũng những bạn bè đó. Ngồi tán dóc. 11h30 tối, một người la lên: phải chạy về làm homework vì deadline là 11h59. Giải tán.

… Chạy vô nhà, khóa chặt cửa, ngồi viết blog…

và đã qua 1 ngày mới…

5 comments:

  1. hihi!ko co con ma nao chay ra het ha co?

    ReplyDelete
  2. hihi!ko co con ma nao chay ra het ha co?

    ReplyDelete
  3. Công nhận bạn Lan ngoan! Ở nhà lau nhà cho cha con nhà ấy đi Las Vegas!

    ReplyDelete
  4. @CSM: ban Lan thi 'ngoan' roi! heheheh

    ReplyDelete
  5. toi ngiep co wa. fai o nha 1 minh.chac la bun lam co ha...

    ReplyDelete