Hôm nay báo Xuân NV 2009 đã in xong.
Cầm tờ báo lật tới lật lui, chỉ đọc bài của chú HMĐ, của anh ĐD, bài thơ của Tô Thùy Yên và truyện “Đừng gọi chú bằng anh.” Vậy là coi như xong tờ báo!
Nhớ lúc cầm tờ báo ra về, sếp nói đùa: Lan về đọc kỹ nhé! - Dạ, con sẽ mang kính lúp ra soi!
…
Vậy mà đã gần tròn năm sau sự kiện Xuân NV 2008.
Một năm thay đổi quá nhiều, quá lớn.
Nhớ năm ngoái, khi cầm tờ báo Xuân mới ra, chụp hình liền bài của Lan, của Lún, của anh HN để post lên blog cho Lún và mọi người ở xa xem. Nhớ Lún la làng chuyện Lan viết nhầm họ của Lún (vậy mà cũng trở thành 1 câu chuyện cho người ta suy diễn), rồi hí ha hí hửng đủ chuyện.
Đùng một cái: sự kiện biểu tình “cái chậu” của Lún bùng nổ. Mọi chuyện trở nên khủng khiếp với Lan và Lún trong thời gian đầu. Và rồi hệ quả của nó đã vượt quá sức tưởng tượng của tất cả mọi người.
Là người trong cuộc, hiểu từ đầu đến cuối sự xuất hiện của “cái chậu” trên báo, biết đích xác HTC là ai, Lan đi từ bất ngờ này đến sững sờ khác khi đọc những bài viết, những câu chuyện người ta dựng lên, người ta đồn thổi, người ta suy luận, người ta gán ghép, người ta chửi bới…
Nhớ hoài cái hôm Chủ Nhật đó đi làm, thấy người ta rầm rộ kéo đến biểu tình la ó, Lan vẫn chưa hình dung được mức độ trầm trọng của nó như thế nào. Không dám gọi cho Lún, anh HN thì đi Nhật chưa về…
Nhớ cái tối thứ Tư tiếp theo đó, HĐQT thông báo chú VA và anh HN nghỉ việc, Lan cố làm cho xong cái maquette cuối cùng do anh HN đưa xong, chạy ra xe ngồi bật khóc tức tưởi…
Những ngày tiếp theo: khủng khiếp.
Một loạt bài Lan viết vào thời điểm đó để ghi lại suy nghĩ của mình (đọc ở đây, đây, đây, đây và đây nữa)
Không hề cố y nhưng giờ mở lại mailbox trên blog, biết bao nhiêu message đã phải xóa đi vì không có chỗ chứa, vậy mà toàn bộ những tin nhắn của mọi người gửi đến Lan trong thời gian đó gần như còn nguyên hết. Đọc lại vẫn thật xúc động.
Nhớ chú FreeVN nhắc: “Tình hình cái chậu vàng vẫn không khá, để tránh những chuyện không hay, Lan nên set blog của mình ở mức friends hay friends of friends”
Nhớ một loạt những tin nhắn của Huyền: “không nguy hiểm chứ? Có xem và nghe rồi. không hình dung hết được tình hình bên đó!”, “Ngủ đi bạn ơi! Ngày mai trời sẽ sáng”. Rồi anh Tú, Monitor, Sweet tears dồn dập hỏi thăm. Nhớ những email, message của cô H.D, Thanh Vy, chị Thu Trang, Cásấumẹ, Rau Muống, thị, Angela, Tôi cùng em, Hana, Đỗi, và bao nhiêu comment chia sẻ động viên của những người quen và lạ.
Nhớ nhất vẫn là Lún: “Ráng lên nha Lan. Đừng có buồn nha.” “Sao rồi Lan ơi. Châu không ăn được nữa. Không biết có phải bội thực vì biểu tình không nữa?” Lun bị stress nặng, nhưng vẫn cố an ủi Lan, mặc dù chẳng ma nào nói gì tới Lan cả. Trong vòng 1 tuần, Lún xuống mất 10 pounds! Thực sự đến giờ ngoài những bài tình cờ đọc được hoặc người khác đưa xem tận tay, còn lại Lan vẫn không dám lên các webside để mà search tên HTC ra để đọc, bởi những ngôn từ, những xuyên tạc…
Nhớ anh HN cứ nhắn: “Trời ơi, Lan và Châu cứ ăn uống cho normal đi mà, cái thằng nhân vật chính vẫn ăn ngủ tỉnh bơ nè!” (tin anh HN “tỉnh bơ” mới lạ!) Và vẫn nhớ hoài cái message anh N bảo: “Người ta độc mồm thì mình phải độc miệng. Ai mà còn nói lỗi tại Ngọc Lan thì Lan phải nói: Phải biết ơn Lan chứ không là giờ này trong phòng biên tập Hạo Nhiên còn quậy tưng bừng!” khi nghe Lan nói có người bảo mọi chuyện tại Lan!
Cuộc biểu tình xuất phát từ ngày đó đến giờ vẫn còn tiếp diễn, tuy không đông đúc và ồn ào như trước. Tên của Lún, của anh HN, chú VA cũng không còn được bêu ra, giờ đây nó đã chuyển sang cái gì Lan cũng không biết, chỉ biết rằng tuần rồi, họ “thỉnh” đến bức tượng Trần Hưng Đạo chỉ tay thẳng vào cửa tòa soạn nhằm mục đích trù ém gì đó! Quái gở!
Nhớ khi đó Cá Sấu Mẹ và Lún cứ đùa: Lún ở đây gần chục năm chẳng có chuyện gì, Lan vừa sang chưa bao lâu thì náo loạn cả lên. Nếu có luôn cả CSM và RM nữa thì chắc không chỉ Little SG mà là cả Cali cũng loạn!
Nhớ lại chuyện cũ, cũng là để cám ơn hết tất cả mọi người đã và vẫn còn luôn dõi theo những bước đi của Lan trong cuộc sống, để nhất cử nhất động gì của mình mọi người cũng kịp nhận ra, và lại yên tâm khi nghe Lan cười và nói “không có gì!”
Năm nay, báo Xuân NV không có tên Lan, Lún, HN, VA gì hết. Cho nên hy vọng là mọi sự bình an!

kha kha kha, Lan ke lai, mui man qua.Xuc dong tran tre. Moi do ma sap het 1 nam roi. Nam nay minh se khong quay ben Nguoi Viet nua. Borrrriiiiing. Minh qua ben VAALA quay chu . Quay ben do co nghe thuat hon, roi bieu tinh lon hon. Noi tieng hon chu.
ReplyDelete@Sweet tears: từ năm ngoái đến năm nay, anh ST vẫn cứ nói rằng tại em :(
ReplyDelete@Lún: sắp hết năm tuổi của Lan rồi Lún ơi! Chỉ xin 2 chữ “bình an”!
(bên VAALA cũng đang ‘hồi hộp’ lắm đó!)
Hồi đó tui có nói rùi : Trong vụ lộn xộn này thì HN chỉ là " nạn nhân ", Lún bị " giựt dây " còn NL mới là "thủ phạm" chính ! Để tui phải báo lại với Ngô Kỷ mới được ! Phải chĩa "mũi dùi " vô cái cô NL mới đứng, ông Kỷ ui !!! ;-)
ReplyDeleteChị ơi,chuyện qua rồi,bình an đi,chị nhé! "Xin bình yên về qua đây"...
ReplyDeletemất hết rồi, huhu. cmt của em!
ReplyDelete