Có lẽ đây là entry cuối cùng cho blog này.
Cũng không biết sao nữa, nhưng sẽ cho nó biến mất :p
Những bài vở cũ, giữ lại như một kỷ niệm, theo lời người bạn đã chuyển hết qua 360 Plus, nhưng chắc chắn đó sẽ không phải là nơi tui tiếp tục viết.
Lại nói như kiểu Nguyễn Bỉnh Khiêm:
"Ta dại ta tìm nơi vắng vẻ
Người khôn người đến chốn lao xao"
hehe, nghe ra rất "chảnh và láu cá", nhưng một phần bản chất của tui là vậy :p
Ừ, thì sẽ tìm một nơi vắng vẻ hơn và bắt chước như S "viết lại một profile khác cho đời mình." Hehehe, nghe cải lương quá nhưng cũng hay quá! Vậy thì cũng như khởi đầu của blog này, tui nghĩ những ai lại tìm đến với blog tui (nếu lại có :p) tức là tui có duyên với họ!
Hehe, đã bảo là sến thì sến cho trót: thế thì cám ơn tất cả mọi người đã dừng chân ở đây để tui luôn cảm thấy rằng nếu tôi trải lòng thì tôi sẽ nhận được sự chia sẻ và quanh tôi luôn có nhiều người dõi theo với những buồn vui của tôi.
Nếu ai đó bảo thế giới online là ảo thì có lẽ cũng đúng, bởi đến giờ này vẫn còn quá nhiều người tôi không biết là ai :p
Nhưng có điều với tôi thì là thật, ít ra là tên tôi là thật và những điều tôi viết là thật.
Cho nên bây giờ tôi nói rằng tôi sẽ cho blog này biến mất trong ít ngày tới thì cũng là thật, hehe
Chúc tất cả luôn tìm thấy sự bình an và niềm vui trong cuộc sống.
Mến,
NTNL

@Irendy: hichic, thì thỉnh thoảng thấy có qua nhà em cười một cái thì biết là còn sống nhăn :)
ReplyDelete@Galaxy: hehe, chia tay trên blog mà nhớ cứ như cái ngày cả đám A12 kéo đến nhà cô Lan ngồi rải dài từ trên cầu thang xuống dưới đất (vì hình như chỗ cái bàn nơi phòng khách lại có một đám khác nữa giành rồi), và thế là thay nhau ghi lại địa chỉ email cô Lan! Hichic, nhớ quá!
@ Scorpion_Bu: Rõ ràng là có ghi mà “bắt chước như S” :p
ReplyDeleteÐể đi tìm mua cái lông ngỗng rồi mới làm dấu được, hehehe
@ TKN: dạo này cô Lan “tròn quay” nên ở nhà trệt không à :p
Sẽ ghé qua mà!
@ Asmyehlan: Bài giảng văn cuối cùng của đời dạy học.
ReplyDeleteMột chút triết lý về cái hạnh phúc vô giá của sự bình an.
Sao em nhớ kỹ thế :p
Có lẽ sẽ post lại những dòng tâm sự của mấy thầy trò của 4 năm về trước quá. Lại nhớ!
sao lai dong blog vay co? lam seo tui e update dc tinh hinh cua co ne`.
ReplyDeleteco di nho de lai dia chi nha moi nha, hihi
ReplyDeleteviet gi ma ghe qua. sao ma giong ...di chuc qua vay . mat blog nay thi di kiem bog khac. Hy vong blog khac pro hon, " sen" chay nuoc hon. gap duoc nhieu nguoi hon. A, ma Lun cung dang kiem ...1 khuon mat "tinh yeu" moi . Ha! thi se qua blog cua L nho L mai moi nha. tam voi cha biet. chia voi cha tay. Met !
ReplyDeleteChị ơi! Blog là thế giới ảo, nhưng mỗi con người chúng ta là thật, tình cảm, sự quan tâm chia sẻ, vui buồn đều là thật mà phải không chị.
ReplyDeleteChị ơi! Chị nhớ cho em địa chỉ nhà mới nha chị. Hazzz, chia tay thế này thật là buồn quá đỗi. Có chị, có những bài viết của chị em lại có thêm những giờ phút thư giãn và thêm nhiều những suy nghĩ lạc quan hơn trong cuộc sống.
Mong là em lại được gặp chị đâu đó trong thế giới blog ah.
da em o NY chi, tren blog em co thong tin do chi
ReplyDeleteua ma sao chi lai nghi viet blog vay chi? nghi luon do ha? oi the thi buon qua, em tinh "cai" thoi la han che viet thoi, chi "cai" thoi chi oi, chu nghi luon tui em nho chi lam hix hix
trời ui!dám lấy blast của người ta để "dẫn chứng" mừ không chịu trích dẫn tên tác giả, vi phạm công ước bản quyền quốc tế kìa, nha cô, nha cô!!!
ReplyDelete"Người" ơi, người đi đâu, người nhớ để lại cho ta một dấu lông ngỗng nha người, người ơi...^^
"Tây hồ hoa uyển tẫn thành khư,
ReplyDeleteĐộc điếu song tiền nhất chỉ thư.
Chi phấn hữu thần liên tử hậu,
Văn chương vô mệnh lụy phần dư.
Cổ kim hận sự thiên nan vấn,
Phong vận kỳ oan ngã tự cư.
Bất tri tam bách dư niên hậu,
Thiên hạ hà nhân khấp .... ?"
Chúng ta "khấp" ai đây? Dấu ... để lửng điền tên ai? Bài thơ chia tay kỉ niệm vẫn còn đấy...4 năm đâu phải là một thời gian ngắn!
Lại bắt đầu một cái mới nữa nha cô, "dọn nhà" nhưng chưa dọn gốc rễ, còn rễ sẽ còn cây rồi sẽ có rừng, rồi sẽ lại có nhà...
Chúc cô cũng thấy bình an và hạnh phúc trong cuộc sống! Tối trước khi đi ngủ không phải nằm gác tay lên trán suy nghĩ, trằn trọc những gì mình đã làm vì mình đã làm quá trọn vẹn, hoàn mĩ...không phải lo âu, phiền muộn sống như tiên chẳng phải là cái "vô vi" hở cô? "vắng vẻ" cỡ nào cũng sẽ đông vui thôi...
Ah, liên quan đấy, hình như có một cô giáo dạy Văn lớp 10 đã dạy học trò mình thế này: tối trước khi đi ngủ, không phải trằn trọc, băn khoăn vì những gì mình đã làm và những gì sẽ xảy ra ngày mai… (đại loại thế)...em chẳng thể chuyển được mấy ý đó cho nó hay như người nói cô nhỉ? Hehe, hôm nào mong người đó lại cho em vài câu nữa
ReplyDeletecô biết e là ai mừh...hehe...
ReplyDeletelâu lâu thì up 1 tấm hình cho tụi e bít cô Lan ngày càng đẹp ra nhá cô!
ReplyDeletebuồn quá cô ơi, cô bỏ 360 rồi à? chưa có tin chính xác mà cô (?) em thương 360 lắm, nếu 1 ngày nó bị dẹp đi thì buồn thật...
ReplyDeletekhi nào rảnh thì viết tiếp blog chứ ngừng viết làm gì hả chị
ReplyDeleteVậy có ghé Blog bên Yume thì tìm nhà em nha Cô:
ReplyDeletehttp://yume.timnhanh.com/kimngoc_tran
Nhà cũng vắng Cô, em vừa dọn qua nhà mới. Chưa ai ghé tân gia. Mời Cô xây nhà cạnh nhà em cho gần nha Cô. Nhà mới em 3 tấm, lót gạch men hehe, giàu ghê. Hihihi, bên này quả thật là nơi vắng vẻ, cho người tìm chốn bình yên...
quyết tử cho yahoo 360 quyết sinh.
ReplyDeleteSao nỡ cắt đứt dây chuông vậy?
ReplyDelete!!!!!
ReplyDelete"Có lẽ sẽ post lại những dòng tâm sự của mấy thầy trò của 4 năm về trước quá. Lại nhớ!" --->thi` lai ve VN di co khi` khi`
ReplyDeleteBlogspot là number one. Wordpress cũng là number one. Tôi thì "Có Mặt Trên Từng Cây Số": Blogspot, Multiply, Wordpress, Facebook,... ham dzui như cậu Hạo Nhiên dzậy :)
ReplyDeleteEm hong qua Plus đâu. Thậm chí em còn ko bao giờ login bên Plus để ko bao giờ password của mình có thể bị captured trên một máy chủ nằm ở VN. Sợ lém.
ReplyDelete