Như vậy là đã đúng một tuần nhật báo Người Việt ‘gặp nạn’ bị biểu tình, bị phản đối, bị chửi bới (đúng nghĩa từ này) của một số người trong cộng đồng VN vì một bài báo đăng trên Giai Phẩm Xuân Mậu Tí.
(Vào entry “look” để xem bài “mẹ chồng tôi’ và bức hình-nguyên nhân của vụ biểu tình)
Tôi là người ‘trong cuộc’ đầu tiên biết tin về vụ biểu tình (tối thứ 7, 26/1/08).
Anh HN là người ‘trong cuộc’ thứ 2 nhận tin (bởi ngay lúc đó anh đang ở Nhật) và tác giả TC là người cuối cùng (vì tác giả không sống ở Little SG).
Trong suốt 1 tuần ‘sóng gió’ vừa qua, có biết bao dư luận, bao nhiêu giả thuyết xoay quanh bài báo đã được đặt ra, tôi đọc, tôi lắng nghe và tôi chia sẻ với chỉ 2 người đó.
Mọi người có thể đọc lại bài báo đã làm nên “sóng gió” ở đây. http://blog.360.yahoo.com/blog-uaEgArsyerQFoR0Esk4QWs2d?p=4019#comments
Điều người ta biểu tình, phản đối và chửi bới ở đây là gì?
Họ cho rằng:
-Lá cờ của VNCH đã bị bôi nhọ
-Nhật báo Người Việt nhận tiền và tiếp tay cho cộng sản
-Chú Vũ Ánh (chủ bút, người chịu trách nhiệm trực tiếp về nội dung báo Xuân) là Việt gian
-Anh Vũ Quí Hạo Nhiên (Tổng thư kí tòa soạn) là Việt gian
-‘Trần Thủy Châu’ tác giả bài báo và bức hình hoặc là 1 ‘con ranh con, vô học’, hoặc chỉ là 1 nhân vật ảo được dựng lên để thực hiện í đồ bôi nhọ lá cờ VNCH của báo Người Việt, của chú Ánh và anh Hạo Nhiên….
Vắn tắt những điều đám người gào la trước cửa tòa soạn là như vậy.
Nhưng, theo chủ quan của tôi thì đó chỉ là mặt nổi bề ngoài. Tôi hiểu có những khúc mắc bên trong.
Cả một tuần, phòng biên tập và tất cả các sếp như ngồi trên đống lửa. Dù rằng bề ngoài ai cũng cười nói như hội, và họp liên miên.
Trong tình hình đó, ai đó đã đặt câu hỏi: thực sự Trần Thủy Châu là ai? Và bằng cách nào bài báo đã xuất hiện trên Người Việt?
Khi chú Vũ Ánh post lên bài “Lá thư của chủ bút’ nói về lí do chú ‘chọn’ bài “Mẹ chồng tôi” và xin lỗi tất cả nếu như có sự hiểu lầm, hiểu sai về nội dung bài báo, thì sau đó chú mới biết ‘Trần Thủy Châu’ là ai qua điện thoại tôi đưa (TC khóc khi đọc bài viết đó và muốn cám ơn chú Vũ Ánh. Và có một sự trùng hợp rất ngẫu nhiên: khi chú Ánh ra trả lại cellphone cho tôi, chú nói “Cô bé rất dễ thương”. Một chốc sau đó, TC gọi lại cho tôi và cũng bắt đầu bằng câu: “Bác Ánh rất dễ thương”!)
Gần 8g tối ngày thứ năm (31/1/08), có thông báo về sự thay đổi nhân sự: chú Vũ Ánh không còn giữ chức vụ chủ bút, và anh Hạo Nhiên không còn là thư kí tòa soạn.
Cả đêm đó tôi và TC, đứa ở Nam, đứa ở Bắc, gần như không ngủ!
Ngày thứ 6 đến tòa soạn, tôi nghe những bậc tiền bối trao đổi và nói cảm nhận của họ về ‘Trần Thủy Châu’ mà họ không hề biết mặt, họ chỉ đánh giá theo những thông tin họ đã tìm được trong hành trình đi xác minh xem cô này là ai.
Chiều đến, trong số bài thảy ra để sửa morat, có một bài viết về ‘Trần Thủy Châu”. Bài viết rất hay (bởi do chú Đỗ Quí Toàn, còn có bút danh là Ngô Nhân Dụng viết), tuy nhiên trong đó có một số chi tiết không chính xác, và người duy nhất có thể biết được chỗ sai đó chính là… tôi.
Tôi ngồi suy nghĩ… và tôi đi vào gặp chú Toàn.
Khi nghe tôi nói tôi muốn trao đổi với chú về một số chi tiết trong bài viết, chú ngạc nhiên và sau đó là tròn xoe mắt khi nghe tôi nói tôi là bạn của người đang làm nên cuộc ‘dông bão’.
Và tôi kể cho chú nghe về việc xuất hiện bài viết của “Trần Thủy Châu”:
Lâu rồi, tôi có viết trên blog của mình bài “Tôi đi học nail”. Ngay sau đó TC đã gửi cho tôi cái link vào blog TC để xem bài “mẹ chồng tôi” (tựa này do tôi đặt) bằng tiếng Anh, và bên dưới có hàng chữ nhỏ xíu “chia sẻ với Lan”. Anh HN đọc cả bài tôi và bài Châu trên blog, anh khen những cái mô hình của TC và còn hỏi nó được làm bằng chất liệu gì…
Đến khi chuẩn bị bài vở cho báo Xuân (từ tháng 11), anh HN kêu tôi edit lại bài “Tôi đi học nail’ để gửi đăng vì theo anh nên ‘có cái gì lạ lạ một chút, chứ chỉ quanh đi quẩn lại chuyện Tết, Tết thì chán lắm.’
Sau đó, anh lại nói đăng luôn bài của TC được không. Tôi hỏi và TC đồng í.
Anh HN kêu tôi dịch bài đó ra tiếng Việt, tôi kêu TC dịch vì đó sẽ là giọng văn của TC.
Khi TC gửi email bài dịch đó cho tôi thì tôi phải ‘gia công’ lại vì TC viết tiếng Việt không có đầy đủ dấu thanh, tôi sửa lại đôi chút, đặt tựa bài, viết lời giới thiệu (edit lại trên thông tin TC đưa) và việc TC có họ “Trần” (TC họ ‘Huỳnh”) cũng bởi lỗi của tôi. Trước giờ cứ quen gọi TC, đến lúc viết họ tên đầy đủ thì tôi lại nhớ đến họ của một người bạn khác cũng tên C.! Xong, tôi đưa lại cho anh HN, anh nói tôi chuyển thẳng sang cho chú Đồng layout. Tôi nói anh đọc sơ qua đi, có chuyện gì tôi không chịu trách nhiệm đâu (đúng là miệng ăn mắm ăn muối!, nói giỡn thôi, ai ngờ…). Anh OK.
Và như thế, chú Vũ Ánh hoàn toàn vô can trong chuyện này.
Như vậy cho đến bây giờ thì có lẽ đã có nhiều người trong toàn soạn và cả những ai đọc entry này hiểu bài báo gây tranh cãi đó đã xuất hiện như thế nào.
Với anh HN, tôi nghĩ anh ‘chợt nhớ’ đến bài của TC vì nó có thể minh họa thêm cho bài viết của tôi, và cũng là để cho vừa vặn trang báo.
Với TC, thì được thêm một lần giới thiệu đến công chúng những tác phẩm của mình là một điều hãnh diện, và vui sướng (trước đó đã có một tạp chí phỏng vấn TC cùng buổi triển lãm của cô)
Với tôi, tôi vui vì bạn mình cũng có tác phẩm trên báo, hơn nữa lại cùng xuất hiện ở một chốn xa quê như thế này
Nhưng hiện tại, chúng tôi đang bị gán cho rất nhiều thứ mà chúng tôi chưa bao giờ nghĩ tới
(Đọc bài ở đây http://blog.360.yahoo.com/blog-KMov9CQ9eqjNG5f._dQaiQ--?cq=1
Ngày mai, những người lãnh đạo mới sẽ gặp gỡ tất cả những ai quan tâm biểu tình, tranh luận về bài báo này tại hội trường báo NV.
Tôi sẽ đến dự và tôi cũng lại sẽ lắng nghe xem người ta nói, người ta hiểu, hay cố tình hiểu về vấn đề này như thế nào sau khi tất cả sự thật (tâm tư, tình cảm, í tưởng… của TC, của anh HN, chú Vũ Ánh) đã được trình bày rõ ràng trên mặt báo.
Và hơn bao giờ hết, tôi đang thấm thía 2 từ “chụp mũ’ mà tôi nghĩ chỉ có ở tại VN!

Theo ý tớ là đem cô Lan nhà mình ra làm vật " tế thần " , cho những người biểu tình la mắng, dẫm đạp ...để họ hả giận ! Sau đó mọi việc sẽ êm xuôi thôi mà !!! ;-)
ReplyDelete