
Hôm qua, nhà tui có tiệc ‘cao lầu’ do chính một chị gốc Hội An tài trợ, tức là chị làm hết tất cả các khâu chế biến để tụi tui có được 1 bữa cao lầu chính gốc Hội An.
Ở Little Saigon này có thể tìm được tất cả các món ăn Việt Nam nhưng món cao lầu thì chưa thấy tiệm nào bán.
Ăn cao lầu lại thấy nhớ lần về VN năm ngoái, được chị Thủy (Hùng Vương) và bạn Nhung (Nguyễn Hiền) dẫn đi Hội An và ăn cao lầu.
Hồi trước mỗi lần nghe ai nhắc đến “đi ăn cao lầu” là trong đầu tui lại tưởng tượng ra hoặc đó là một món gì như lẩu (?),hoặc là một ăn gì đó của Tàu, hoặc là đi ăn ở một nơi gì đó ‘cao cao’ trên lầu!
Té ra chẳng đúng đâu vào đâu!

Khi 3 đứa tui vừa đặt chân đến Hội An, chuyện đầu tiên là hỏi người ta ở đâu bán cao lầu và... chạy đi ăn cao lầu. Lần đầu tiên, mỗi đứa 1 tô (vì không có giờ, phải trở về nơi xe đón đi Thánh Ðịa Mỹ Sơn).

3 đứa ở Thánh Địa Mỹ Sơn
Ngày hôm sau, lại đi ăn cao lầu nhưng ở quán khác (theo sự chỉ dẫn của dân địa phương). Mỗi đứa cũng kêu 1 tô. Xong, đứa này nhìn đứa kia: chưa đã. Mỗi đứa 1 tô nữa! Nhưng, mỗi lần kêu là mỗi lần chờ khá lâu (chả hiểu sao nữa). Nhìn qua bàn bên cạnh thấy có mấy anh chàng cũng đang chờ kêu tô thứ 2 (trước tụi tui). Tụi tui lại nhìn nhau, và bạn Nhung lên tiếng: Mấy anh ơi, nhường tụi em ăn trước đi, tụi em hết giờ rồi, sắp đến giờ ra xe về rồi! (Ui trời ơi, đi ăn mà cũng có chuyện năn nỉ nữa, mà chẳng lẽ mấy anh con trai nào lại nỡ nói ‘không’ khi cả 3 cặp mắt của 3 nàng đều hướng về mình ‘đắm đuối’! Phải ‘ừ’ thôi!).
Tô bình thường giá 6 ngàn, tô đặc biệt giá 8 ngàn. “Hay mình kêu tô đặc biệt đi!”, Thủy đề nghị. Ừ, tô bình thường có 4 lát thịt, để coi tô đặc biệt có nhiều thịt hơn không, nếu không thì sẽ kiện!
3 tô cao lầu nữa được bưng ra. Nhung đếm liền: 6 miếng thịt (hay 8, quên rồi)! Ừ, có đặc biệt hơn!
Thế là lại xì sụp ăn cho bằng hết, trong khi vừa ăn vừa lên kế hoạch: tối nay đi ăn cơm gà Hội An!... Sau đó lại có thêm 1 lần ăn cao lầu nữa trong 1 nhà hàng (cũng ở Hội An, nhưng không ngon bằng mấy cái quán nhỏ kia).

(Mà sao giờ nhắc đến cao lầu lại tự dưng thấy thèm nữa rồi! Kakakaak)
À, mà cao lầu là cái gì?
Khó tả quá! Cứ lấy đại tô hủ tiếu khô làm chuẩn đi.
Thay vì sợi hủ tiếu thì bây giờ thay bằng sợi cao lầu. Sợi cao lầu màu trắng đục đục, to to như cọng mì quãng, nhưng dầy và dai hơn. Theo lời chị Thục (người đãi tụi tui ăn cao lầu ở Mỹ) thì cao lầu là món ăn đặc sản của Hội An, và cả Hội An chỉ có duy nhất 1 lò làm ra sợi cao lầu (cha truyền con nối), tất cả các quán, các nhà hàng bán cao lầu đều phải lấy cao lầu từ lò đó (cao lầu mà tui ăn ở Mỹ cũng được mua từ đó, và là cao lầu khô). Nghe nói là sợi cao lầu được làm từ gạo ngâm với tro, mà tro đó phải được đốt từ củi lấy về từ Cù Lao Chàm (Tràm?) lúc sáng sớm (?), rồi nước xay gạo đó thành bột cũng phải là nước từ cái giếng gì gì đó...
Ðó chỉ mới là sợi cao lầu.
Trong tô cao, ngoài sợi cao lầu, còn có cao lầu chiên hình vuông, ăn dòn dòn như tóp mỡ, và thịt ba chỉ. Cái công đoạn để làm miếng thịt ba chỉ này cũng cực kì công phu.
Thịt ba rọi mua về, luộc sơ rồi chà chanh lên (hay ngược lại?), rồi ước với gia vị (...), rồi sau đó mới chiên lên. Trong quá trình chiên lại phải vớt hành tỏi ướt trong thịt ra để thả vào nồi nấu nước súp... (Lúc ở Hội An, lại nghe có người nói là thịt đó phải được ướp và ‘khìa’ trong nồi đất, bằng củi than...).
Ngoài ra thì còn có rau sống (có lẽ rau gì cũng được, miễn là sống, đừng có chết!)
Khi ăn, ngoài nước súp chan trong tô (nước chan lúp súp kiểu mì quảng), thì cho thêm chút nước tương và chanh, ớt... Cao lầu ăn ấm ấm chứ không nóng hôi hổi như phở hay mì quảng.
Túm lại, đó là một món ăn ‘lạ’, ít ngán (vì nhiều rau, ít thịt!) và tốn nhiều công!
Giữa lòng nước Mỹ hối hả, mỗi giờ đều được qui thành tiền, mà có người dám bỏ ra cả ngày để chuẩn bị 1 bữa cao lầu cho mười mấy miệng ăn (nữ thì 1 tô, nam thì 2 tô, và đương nhiên là tô ở Mỹ chứ không nho nhỏ xinh xinh như ở Hội An) thì quả là... kỳ công.
(Giá mà bạn Nhung và bạn Thủy nhìn thấy mấy tô cao lầu tối qua tụi tui ăn thì phải ghen tị lắm lắm, không phải đưa mắt đếm 4 hay là 6 miếng thịt đâu!).
Thôi, kể chút chuyện ăn uống cho mọi người thèm!
Thứ Bảy tuần sau, tụi tui lại được đãi ăn món cơm gà Hội An! (cùng 1 đầu bếp)
(Không có hình chụp tô cao lầu ở Cali, vì ăn xong rồi mới nhớ ra là quên chụp hình!)

Bạn Lan tả hấp dẫn quá, đọc mà thèm chết mất thôi! Thèm chết mất thôi!huhu...
ReplyDeletehix hix.. co suong ghe, em chua duoc an lan nao, nghe ma them
ReplyDeletenho hoi truoc di Hoi An , an " cao lau", tao hoi con nho ban la bao nhieu mot to . no chay vo hoi chu quan, roi lam let chay ra, noi nho vo lo tai tao gia tien. So nguoi xung quanh nghe thay . chac so chut nua phai lay dung gia tien hay sao do . tao biet, nen hoi lai, giong rat to . Hu con be choi . Hahha, cao lau .Nho roi .
ReplyDeletechup hinh choc tuc nguoi khac ha
ReplyDeleteAll: Toàn bộ hình này là bạn Nhung chụp đó.
ReplyDelete@ Small rat: để Lan nói chị Thục làm lại 1 tô nữa để chộp hình nghe!
ki sau an com ga thi ko can fai mo ta ti mi vay dau nha Co. em chiu hem noi dau T_T
ReplyDeletehic hic!!!!
ReplyDeleteM chua dc an bao gio`,ma` co^ ta~ hay wa'!!!
La`m them`
Bỏ xíu thời gian ra chụp tô cao lầu ở Mỹ mà cũng ko chụp, chắc lúc đó hem nhớ gì hết òy, hehehe
ReplyDeleteCái tô cao lầu đặc biệt ở HA nhìn hấp zẫn hơn hẳn tô cao lầu trong nhà hàng hé. Đếm gòi, 9 miếng xịt lận áh
chẹppp chẹpppp
chẹp chẹp...măm măm!cô lại làm sống dậy tâm hồn măm măm của e oy! hix hix!
ReplyDeleteTui đang diet mà cô dziết bài này thì đúng là tui khổ rồi. Có quán nào ở phố Bolsa bán cao lầu không?
ReplyDeleteBi giờ em đã biết sơ sơ về Cao Lầu nhờ entry này của chị ;) Có 1 lần theo học trò trường mình đi Đà Nẵng thi Olympic, em và tụi nhỏ được ghé Hội An nhưng không ăn được cao lầu. Em thấy tiếc thật! Giá như lần ấy được thử cao lầu 1 lần để cảm nhận cho hết cái ngon của cao lầu qua cách chị Lan kể ;)
ReplyDeleteEm hỏng phải gốc miền Trung nhưng rất hảo món mì Quảng. Tả món cao lầu mà chị thỉnh thoảng nhắc tới mì Quảng nên làm em càng thêm tò mò món cao lầu!!! ;) Bữa nào em sẽ đi ăn cao lầu ở SG cho bõ ghét dzậy hihi ^^
BTW, nice day! Good luck to your Daddy!