Thursday, March 13, 2008

Entry for March 13, 2008 Nhớ quá bục giảng…




“...Ðất là nơi chim về
Nước là nơi rồng ở
Lạc Long Quân và Âu Cơ
Ðẻ ra đồng bào ta trong bọc trứng
Những ai đã khuất
Những ai bây giờ
Yêu nhau và sinh con đẻ cái
Gánh vác phần người đi trước để lại
Dặn dò con cháu chuyện mai sau
Hàng năm ăn đâu làm đâu
Cũng biết cúi đầu nhớ ngày giỗ tổ…”

Tình cờ nhớ lại một bài thơ (thật ra là trường ca)…

Nhớ ngày xưa, mới nhìn đoạn trích dài lê thê đã thấy phát mệt, nhưng càng đọc lại càng mê. Và càng mê thì trong lời giảng lại càng như có lửa…

Cứ nhìn vào ánh mắt học trò mà giảng...

Bài thơ nhìn có vẻ chẳng ra thơ, chẳng lục bát cũng không song thất, tự do như nói. Vậy mà lại hay khi cứ lần lượt nhìn ra nhiều phát hiện của biểu hiện lòng yêu quê hương…

“…Có biết bao người con gái con trai
Trong bốn nghìn lớp người giống ta lứa tuổi

Họ đã sống và chết
Giản dị và bình tâm
Không ai nhớ mặt đặt tên
Nhưng họ đã làm ra Ðất Nước
Họ truyền và giữ cho ta hạt lúa ta trồng
Họ truyền lửa qua mỗi nhà, từ hòn than qua con cúi

Họ truyền giọng điệu mình cho con tập nói
Họ gánh theo tên xã, tên làng trong mỗi chuyến di dân…”

Cứ mỗi lần dừng lại những hàng quá trên phố Bolsa, lại cứ như lẩm nhẩm trong đầu “Họ gánh theo tên xã, tên làng trong mỗi chuyến di dân…”

Nhớ bài thơ và lại nhớ quá bục giảng…

8 comments:

  1. CSM đọc được ở đâu câu này: Con người có thể rời xa quê hương nhưng không thể mang quê hương ra khỏi tâm hồn, trái tim con người.

    ReplyDelete
  2. Thế thì học cho xong rồi về VN tiếp tục làm cô giáo.Cao quí vô cùng.

    ReplyDelete
  3. Các cô khoa ngữ văn cô nào cũng nói nhiều.Đến khi nói ngắn như Út nhà anh thì anh điếc luôn.

    ReplyDelete
  4. Hix! NHớ tới cái phút truyền thống trại xuân nằm đầu tiên e tham gia làm BTC quá c ơi! Nghe cô đọc mah tụi e phải rơi nước mắt...quá truyền cảm hixhix! Tiếc là e chưa có dịp nghe cô...giảng bài!

    ReplyDelete
  5. doi tui nho lon, vo dai hoc roi ve vn di day lai Lan oi. Chau cung ve vn ban bun bo do . ai cuoi cung cung phai ve nha het ma . chi con cho doi thoi gian thoi.

    ReplyDelete
  6. doc entry thi mun khoc
    nhin hinh co thi`...nuoc mat tuon roi...
    Ve VN nghi xa hoi Co oi!

    ReplyDelete
  7. Bài này trong SGK cải cách sau này phải ko Lan?

    ReplyDelete
  8. hìhì, em thì nhớ lại cái lần cô đang giảng "Hoàng Hạc lâu tống Mạnh Hạo Nhiên chi Quảng Lăng" thì dừng lại, hỏi "sao mặt mày mấy đứa..ngu ngu sao đó!nếu hồi nãy Nguyên(là em nè! hehe) không trả lời câu hỏi thì chắc cô dừng lại luôn!"
    haha, sau đó thì mặt tụi em có 'thông minh' hơn xíu nào không cô? :D tiếc là cô trò mình không đi hết năm học!
    còn lúc cô hát cho tụi em nghe bài Đêm thấy ta là thác đổ, cô biết sao em cười hông?cười quê đó cô! vì trước đó em đã lấy bài này ra để tra tấn tụi nó, trong khi cô hát lại quá ok mới chết chứ! =))

    ReplyDelete