Thêm cái ở đất Mỹ này, dạy con cũng chẳng đơn giản chút nào. Cha mẹ thấm nền giáo dục “Ðông Phương” (tinh hoa cũng được, hủ lậu cũng được) từ tóc xuống chân.
Con thì chưa đầy 4 tuổi đã ảnh hưởng nền giáo dục “nhân bản” của xứ sở Nữ Thần Tự Do cho nên đừng hòng mà lấy “quyền làm cha” mà bắt nạt nó!
Trong trường, cô giáo dạy cái gì không biết, tui chỉ biết suy nghĩ nó qua sự “vặt mắc” của nó với tui.
...
Mỗi sáng, tui vẫn thường thay quần áo cho nó đi học. Có hôm, tui vội quá, bèn nói:
- Bi tự thay đồ 1 mình nghe!
Nó nói liền:
- I can’t.
- Con lớn rồi, hơn 6 tuổi rồi, tự thay quần áo 1 mình đi!
- Six-year-old still a kidddd, not a big kiddddd. Kids just eat byself, can’t change clothessss...
- Nếu không tự thay thì cứ mặc quần áo ngủ đến trường.
- Con can’t mặc cái này đến trường, this clothes just for home, not for school...
- Không nói nữa, tự làm đi, trễ giờ rồi
- (Giọng mếu máo) Con không muốn mẹ nói that way với con. Cô nói somebody nói như vậy với ai là mean...
- Stop, không lè nhè nữa!...
- Con không có lè nhè, con just talk... (nước mắt bắt đầu nhòa nhoẹt)
- Tại sao khóc? Mẹ đánh đòn chưa mà khóc?
- Khi bị rầy thì phải khóc... Con không muốn mẹ nói với con that way again.
- Con trai không được khóc.
- Con đã nói two times. Con just a kidddd. A kid cries if somebody rầy, đó là kid kind...
- Bây giờ con muốn cái gì?
- Con muốn mẹ thương con, mẹ ôm con...
- Ok, mẹ thương con
- Nhưng mặt mẹ không có happy...
- Ôi, thôi, mẹ thương con, con thay đồ nhanh đi nghe rồi đi uống sữa (phải dịu giọng liền ngay lập tức, vừa nói gương mặt vừa phải tươi cười (?) nếu không muốn cuộc “giằng co” kéo dài tới chiều!)
...
Ui trời ơi!
Nhiều khi bực mình muốn chết, mà cũng phải thật nhẹ nhàng, nếu muốn sớm được yên thân!
Ðôi khi giận quá, nạt nó: Ði ra chỗ khác cho mẹ làm việc! Nó cũng mếu máo chạy đi, nhưng tí sau lại thập thò: Mẹ, con muốn nói với mẹ cái này! - Nói cái gì? Sao con cứ annoy mẹ hoài vậy? - Con không có annoyyyyy... Cô nói annoy that means making somebody gets angryyyy. Còn con chỉ muốn nói là con thương mẹ forever!


hìhì ^^ con hơn cha là nhà có phúc mà cô ^^
ReplyDeleteBé này lý sự giống bé Ben con chị BQP quá!
ReplyDeletehihi... nhìn Bi thấy mau lớn quá. Có chút xíu việc mẹ làm dùm con mà mẹ không chịu. Vậy sao gọi là lòng mẹ bao la như biển Thái Bình được... hihihi....
ReplyDeleteÚi chà, lấy hình nghệ thực làm Avatar nghen. L chụp lại hình này lấy gần đôi mắt tí nữa sẽ đẹp đấy Lan.
CON TRAI DE THUONG THE CON GI!
ReplyDeletenhìn Bi manly quá chị hen! :) nhưng có vẻ hơi nhõng nhẻo chị?hihi, hồi chị còn ở VN e ngưỡng mộ gia đình nhỏ của chị lắm, thấy hạnh phúc ghê!
ReplyDeleteA friend of mine, u can known more on Khanh B's blog. Ohm, did u know Mr Lê Đức Hậu?
ReplyDeleteA friend of mine, u can known more on Khanh B's blog. Ohm, did u know Mr Lê Đức Hậu?
ReplyDeleteB có cách vào Blog của Lan dễ lắm rùi... hihi... Khi nào về VN B sẽ làm một Album cho Lan nghen...miễn phí đó..hihi...Nhưng có điều kiện là phải quảng cáo dùm nghen.
ReplyDeleteB có cách vào Blog của Lan dễ lắm rùi... hihi... Khi nào về VN B sẽ làm một Album cho Lan nghen...miễn phí đó..hihi...Nhưng có điều kiện là phải quảng cáo dùm nghen.
ReplyDeleteHề hề... bé học tiểu học còn dể thương. Chứ mà lên Trung Học, cô Lan sẽ nhức đầu vô cùng.
ReplyDelete