
Hôm thứ sáu (30/5), bạn Huỳnh Thủy Châu có show triển lãm tốt nghiệp master về art. Hôm nay, Châu post hình show triển lãm đó lên blog của mình. Tui xem đi xem lại, sau khi nhìn thẳng xong, tui lại nghiêng phải rồi lại nghiêng trái, có lúc hình dung nếu quay ngược nó lại thì sẽ như thế nào... Cuối cùng, tui... chẳng hiểu gì hết! Chịu chết.![]()
Ðành chấp nhận mắt mình là “mắt bò” (ông xã và mấy bạn hồi học ÐH nói mắt tui đẹp như... mắt bò!) chứ không phải là mắt “họa sĩ” để có thể thưởng thức nghệ thuật hội họa.
Trong chỗ tui làm có rất nhiều họa sĩ và lác đác trong office có treo 1 số bức tranh của các họa sĩ đó. Một lần, tui đứng nhìn 1 tấm tranh. Thấy tui nhìn chăm chú, một cô nói: “Tranh của họa sĩ Thanh Vân đó. Ðẹp không?” - “Bức tranh này vẽ cái gì vậy cô?” - “Trời ơi, không nhìn ra à? Chân dung 1 cô gái đó.” - “Cái đầu ở đâu?”. Hình như chịu hết nổi, cô đó la lên: “Vân, mày qua giải thích bức tranh của mày cho Lan nó nghe kìa!”. Tác giả nhìn sang rồi nói: “Cái vòng màu đỏ đó là cái khăn quấn tóc...”. Cái khăn quấn tóc, vậy là cái đầu sẽ ở đâu đó... Tui cố nghiêng qua nghiêng lại nhìn một hồi rồi reo lên thích thú: “A, con nhìn ra rồi!”. Tác giả ngồi lầm bầm: “Nếu gặp người xem nào cũng như con chắc chú giải nghệ quá!” hehe, chịu thôi, “mắt bò” mà!![]()
Lại nhớ hồi mấy tháng trước nhờ anh Hạo Nhiên chở lên Getty Center - một viện bảo tàng mỹ thuật rất nổi tiếng ở Los Angles - để... lấy điểm cho 1 môn học. Chắc có lẽ biết trước mục đích của tui là lấy được cái phiếu gửi xe để chứng minh rằng mình đã có tới đó cũng như trình độ thưởng thức hội họa của tui, cho nên vừa gửi xe xong, anh HN đề nghị: “Vậy bây giờ mình đi về được chưa cô?” (anh này vẫn gọi tui là “cô giáo” và xưng “em” từ lúc biết được “tàng tích” của tui). “Thì vô cho em chụp mấy tấm hình đã...”. Ði lòng vòng 1 hồi, cuối cùng, anh HN chỉ vào cái bảng chỉ dẫn và hỏi: “Bây giờ mình còn chỗ này, chỗ này... chưa đi. Bây giờ cô muốn đi chỗ nào?” Tui ngó cái bảng xong, chọn 1 chỗ và nói: “Ði chỗ này đi, vì thấy nó có vẻ có nhiều màu sắc hơn, chụp hình sẽ đẹp hơn!”. Anh HN lắc đầu, rồi thì đi... Hehe, ‘mắt bò’ mà!![]()
Vậy mới thấy nể bạn Raumuống dễ sợ! Mỗi lần đi công tác sang Mỹ, bạn nói chỉ thích nhất là đi xem các viện bảo tàng và đi xem opera! Nghe bạn biết thưởng thức opera, tui lại thấy tủi cho cái ‘tai trâu’ của mình.![]()
Tui thích nghe nhạc Việt Nam (không dám mơ tưởng đến opera đâu), nhưng loại nào thì tùy theo tâm trạng. Thường thì tui thích giai điệu và lời bài hát. Còn vấn đề phối âm thì nghe lọt lỗ tai là được, thêm 1 điều nữa tui không thích mở nhạc lớn!
Ông xã tui không biết hát nhưng lại có 1 lỗ tai nghe nhạc “rất ngầu” (chỉ có điều chàng mê Thái Thanh và Ánh Tuyết, còn tui thì không cảm được chất giọng đó).
Hôm rồi, ông xã download vào cell phone cho tui một số bài hát mà tui thích. Tui mở ra nghe “Hòn Vọng Phu 1” một cách thích thú trong lúc đứng ở bếp và nói: “Hay quá!”. Chàng đi qua lắc đầu: “Người đâu mà dễ tính vậy. Nghe vậy mà cũng kêu hay!” - “Thì hay mà!”. Chắc không thể chịu nổi cái lỗ tai không có trình độ thẩm âm của tui, chàng đi ra mở lại bài đó trong laptop của mình lên và nói: “Vậy mới là hay nè em gái!” - “Em nghe cũng vậy thôi mà anh trai!” Hehe, lỗ tai trâu thì nghe đâu cũng vậy!![]()
Mắt thì như mắt bò, tai thì như tai trâu, tui chỉ còn hãnh diện bởi cái miệng ăn nói của mình!
Vậy mà hôm rồi có người đòi hớt mỏ tui!
Số là hôm trước anh Liêm bên BBT mới vừa đổi phone mới. Ảnh mang vô office ngồi hí hoáy mở ra xem. Tui sà tới hỏi mượn. Cầm cái phone lên tui hỏi: “Người ta bù cho anh bao nhiêu tiền?” - “Ðâu, anh đâu phải bù thêm tiền!”, anh Liêm thành thật trả lời. “Không, em hỏi là người ta phải trả thêm cho anh bao nhiêu tiền để anh xài cái phone này?” - “Là sao? Anh không hiểu?” - “Trời ơi thì cái phone này đời ông cố ngoại rồi phải trả thêm tiền cho người xài chứ!” Anh Trọng đứng kế bên cười ngất. Anh Liêm lầm bầm... chửi và đòi kiếm cái tông-đơ hớt tóc hớt mỏ tui. Anh Trọng nói: “Cái mỏ nó tông-đơ hay kéo nào hớt cho nổi, có chăng đi kiếm cái kẹp dùng kẹp xe 18 bánh kẹp mỏ nó lại thì được!” hehe... Nói không lại thì thôi làm gì dữ vậy!![]()
...
Vậy, tóm lại là tai, mắt, mũi, miệng gì của tui cũng có vấn đề hết! (tui bị viêm mũi mãn tính mà! hehehe)![]()

@angela: ai noi la mat bo khong dep ?
ReplyDeleteVậy là mắt và tai bạn Lan giống tui đó, còn "hãnh diện bởi cái miệng ăn nói của mình" thì tui cũng hông có. À mà nếu bạn Lan thấy cái cell phone thời Ngô Đình Diệm của tui thì chắc té ngửa luôn!
ReplyDelete@VietPundit, Angela: Hôm nào quan sát mắt bò thử đi: đẹp lạ lùng! Có điều vì là “mắt bò” nên không biết thưởng thức hội họa :-D
ReplyDeleteXin "đính chính" là tui hông dám "hỗn láo" so sánh mắt tui với mắt bạn Lan đâu; ý tui nói là cái nhìn nghệ thuật thôi, hehe ...
ReplyDeleteem thấy mắt cô đẹp thật mà, sao thầy lại khen "đẹp như mắt bò" vậy cô
ReplyDeleteđọc nhưnãg entry chị Lan viết thấy rất thú vị, và có cảm giác cuộc sống của chị cũng thú vị không kém (thích cách xưng hô giữa hai vợ chồng)
ReplyDeleteÀ, em có thể khẳng định mắt bò đẹp chị ạ. Một ai đó khen mắt người con gái đựp như matứ bò thì thấy kỳ thật, vì người VN nghe tới con bò với một định kiến nên mới thaýa kỳ. Nhưng nếu có ngwoif khen mắt chị đẹp như mắt bò thì em tin là mắt chị đẹp...hì
Đọc xong
ReplyDeleteCười
Im lặng
Đi ra
hehehe
Àh wên, Cho Chụt gởi lời thăm anh Hạo Nhiên nha Lan ;-)))
Hehe... hôm nào về VN B phải chụp đôi mắt bò này mới được
ReplyDelete