Friday, May 2, 2008

Entry for May 03, 2008 Rau câu dừa

Mấy hôm nay làm món rau câu dừa lại thấy nhớ bạn Châu quá! (Châu dạy ở MĐC, chứ không phải Châu họa sĩ, và đây là Châu họ “Trần” chứ không phải họ “Huỳnh”)

Nhớ hôm về VN, sau 1 ngày chở đi lòng vòng khắp nơi, tối đến trước khi về nhà Châu ngủ, Châu còn chở tui ghé mua “dừa về ăn” (mua ở đâu thì quên mất rồi).

Nhớ khi đó Châu mua nhiều trái, mỗi trái mười mấy ngàn đó (tui nói trong bụng, sao mắc vậy! chắc tại đã quen xài tiền “đồng”, bây giờ xài “ngàn” nghe thấy nhiều quá!)

Về nhà Châu mang ra cho tui ăn 1 trái. Wow, ngon quá chừng! rau câu đổ trong trái dừa rất mềm, ở trên có 1 lớp nước dừa trắng mỏng, y như hổi nhỏ xíu ăn sương sa của mấy bà mấy chị gánh đi bán, đựng trong những cái chén nhôm nhỏ xíu, nhưng đôi khi chỉ đủ tiến mua 1 nửa chén mà thôi!

Đến gần 9h tối (hình như vậy), Xuân Hiệp và Minh Đức ghé qua nhà Châu thăm tui. Lại lấy rau câu dừa ra ăn. Có lẽ chỉ còn 3 trái nên Châu nói: “Em với Lan ăn chung, để 2 tên kia mỗi người 1trái”. Tui ờ, nhưng rồi hình như Châu chỉ ăn có 1 muỗng, còn lại… tui dứt sạch!

Sau đó, tui nói Châu: em biết làm món này không? Châu nói: em có thử 1 vài lần nhưng chưa thành công. - Ừ, em cứ thử nữa đi, khi nào làm được rồi thì cho chị công thức. – Dạ.

(Trời, sao mà nó hiền dữ vậy không biết. Nói vậy mà nó cũng dạ!)

Sau đó thì Châu cũng làm đi làm lại nhiều lần thiệt. Và đến 1 ngày Châu email cho tui để chỉ cách làm! Thương ơi là thương. Tiếc là lúc đó tui lại lu xu bu quá nên cũng chẳng có dịp để thử công thức bạn mình chỉ.

...

Đến hôm chủ nhật rồi, lúc đi chợ, nghĩ sao tui lại nói ông xã rinh đại thùng dừa về nhà làm rau câu ăn! Ổng kêu trời!

Tối thứ hai, sau khi đi làm về, tui làm thử: đọc chỉ dẫn trên gói bột rau câu tui nhẩm tính muốn làm mềm thì phải cho thêm lượng nước.

Nhờ ông xã chặt dùm 4 trái dừa, đổ nước ra nấu thử. Cho thêm lon nước dừa và đường. Tui ước lượng bằng mắt độ đặc của rau câu! Sau đó chờ hơi nguội đổ ngược lại vào 4 trái dừa, còn dư 1 ít đổ vào 3 cái chén. Chờ đặc đem bỏ dừa vào tủ lạnh, còn mấy cái chén thì bỏ vào tủ đá! (cho nó mau lạnh để ăn thử coi nó ra làm sao).

Khi ăn thử. Wow, không thể tưởng!

Tui ăn hết 1 chén, rủ ông xã ăn, ổng lắc đầu nghi ngờ!

Không ăn thì chặt dùm 5 trái dừa còn lại đi, tui làm luôn để mai đem qua cho ba má với mấy anh chị ăn!

Hehe, trong vòng có mấy ngày mà đã làm hết 3 thùng dừa rồi! (mỗi thùng 9 trái!). Trong đó, 2 đứa con tui ăn được mấy muỗng, hỏi nó ăn nữa không, nó: No, thanks. Ông xã thì ủng hộ được đâu nửa trái. Còn lại… mang đi cho.

ủa, vậy cuối cùng là rau câu dừa có ngon thiệt không?

4 comments:

  1. Mang đi cho ở đâu ko biết, chỉ biết nhà này ko nhìn thấy mặt mũi miếng nào. Hãy nhớ đấy!

    ReplyDelete
  2. em tu hoi? vi` co^ la`m thanh` co^ng ne^n moi' lam` nhiu` dem cho hay vi` muon' lam` cho thanh` co^ng ma` co^ sdung het' 3 thung dua` do' ??

    ReplyDelete
  3. em tu hoi? vi` co^ la`m thanh` co^ng ne^n moi' lam` nhiu` dem cho hay vi` muon' lam` cho thanh` co^ng ma` co^ sdung het' 3 thung dua` do' ??

    ReplyDelete
  4. @ HaoNhien: Hay doi day!

    ReplyDelete