Ngày lễ Độc Lập, 4 tháng 7.
Gần 10 tối thấy một cuộc gọi nhỡ của bạn. Bên tui 10h nghĩa là bên bạn đã là 1h sáng. Gọi giờ này, tức là có chuyện.
“Sao rồi?”, tui hỏi. “Mệt quá, L. ơi! Cứ nhì nhằng hoài, hy vọng cuối tháng này mọi việc sẽ xong. Mệt mỏi lắm rồi!”, bạn nói không cần giấu giếm…
Cứ vậy, tui cầm điệm thoại trong gần 1 tiếng đồng hồ để nghe bạn trút tâm tư mà không biết nên nói với bạn điều gì, ngoại trừ: “ừ, nghe rồi, đi ngủ đi, hôm nào rảnh L gọi lại cho.”
…
Tui ở Cali, bạn ở Texas. Bạn sang Mỹ trước tui khoảng 11 năm. Tui và bạn không học chung lớp nhưng lại là thân từ khi còn ở trung học, lên đại học, và cho đến bây giờ…
Bạn học bên Bách Khoa (nhờ bạn mà tui biết ông xã tui), tui học Sư Phạm. Hồi đó, lúc mới vào đại học, mỗi trưa, bạn hay đạp xe từ BK qua SP để đi ăn cơm ‘bụi’ chung với tui…
Tui có người yêu, lấy chồng, những vui buồn ngày ấy đều có bạn chia sẻ…
Rồi đến bạn thất tình, suốt cả tháng trời, cứ mỗi 6h sáng, nghe tiếng xe lạch cạch của bạn, tui ra mở cửa, bạn vào nhà ngồi ủ rũ 1 góc, đến trưa ăn 1 chén cơm, 3,4h lại chạy xe về. Bẵng đi thời gian không thấy bóng bạn, biết ngay là bạn và người yêu đã làm lành…
Rồi bạn đi Mỹ, cả bạn và người yêu của bạn đều buồn.
Tui vẫn còn nhớ những lần người yêu bạn đến nhà tui tâm sự: cô hay lang thang đến những nơi hồi xưa 2 người hay đến để nhớ về bạn…
Rồi lần đầu bạn trở về VN trong tâm trạng vừa chán nản vì vẫn chưa quen cuộc sống mới, vừa buồn vì nhớ người yêu. Bạn vẫn cứ hay chạy qua nhà mình, chỉ để ngồi 1 góc, rồi lâu lâu lại nói: “L mua bún riêu cho T. ăn đi, bên kia lâu quá không có ăn…”.
Lần kế nữa bạn về, vui hơn, vì đã có thể làm đám cưới với người mà bạn yêu, bạn nhớ và một thời gian sau, M.T đã sang đoàn tụ cùng bạn.
Trước ngày tui sang Mỹ, cả T., M.T cùng thằng nhóc có trở về thăm…
Như vậy, có phải quá đẹp cho 1 tình yêu?
…
Tui sang Mỹ chưa đầy 2 tháng, hôm trên đường lên nhà ông anh ở San Diego chơi, nghĩ đường xa, ngồi trên xe buồn, tui gọi hỏi thăm bạn. Không ngờ, tui gọi ngay đúng lúc vợ chồng bạn “xảy ra chuyện lớn”.
Nghe bạn kể trong suốt hành trình gần 2 tiếng đồng hồ, tui cứ chỉ biết kêu trời ơi!
…
Và từ đó đến nay (3 năm rồi), thỉnh thoảng, khi cần người nghe là bạn lại gọi cho tui. Và kể…
Nghe bạn kể, tui cứ thầm nghĩ: sao khi người ta yêu nhau, cái gì cũng hay và cũng đẹp hết. Rồi khi người ta muốn kể tội nhau, cái gì cũng được đưa lên bàn mổ để rạch ra đến tận cùng của những điều họ cho là xấu xa…
Ra tòa li dị, sau nhiều lần điều đình, trả giá, tranh cãi, hơn thua, cuối cùng họ cũng chia được cái trách nhiệm làm cha làm mẹ, tiền cấp dưỡng,… và cuối cùng họ đang chờ để chia nhau căn nhà, kẻ đòi nhiều, người muốn chia ít, ai cũng thấy công lao to lớn của mình trong việc làm sao để có cái nhà…
“Người đã không giữ được, tình yêu đã không còn, giành giật, tranh chấp chi nữa ba cái quỉ đó để rồi than mệt người!”, nghĩ vậy nhưng tui không dám nói với bạn. Bạn không là tui, và tui không phải rơi vào hoàn cảnh như bạn hiện tại
…
Không dám nói T., hay M.T ai đúng ai sai. Cả 2 đều từng là bạn mình. Mình nhìn thấy tình yêu của cả 2 ngay từ những ngày đầu mới hẹn hò, đau khổ khi sống xa nhau, rồi sum hợp,… rồi gây gỗ, và chia tay…
Không dám trách ai hết, chỉ tiếc mỗi chuyện: sao nỡ biến nhau thành kẻ thù đến như vậy?

@ Black Seal: se chuyen loi (va T. se noi L "nhieu chuyen")
ReplyDeleteMay la lay nguoi minh yeu do!... vay thi ban B. hay cu vui vi cam thay minh hanh phuc nhe!
@ Pe...tronvo: hey, dung nghi vay chu! Khong ai biet truoc chuyen gi se xay ra, xau tot hay do, nhung minh co the chon 1 thai do de don nhan ma em!
Doc chuyen nguoi de suy ngam, chu khong phai de cang them chan nan!
Tình yêu... hợp rồi tan.. biết nói làm sao đây để chia sẻ? Một bên là bạn rất thân một bên là người thân? Mong rằng mọi chuyện chóng qua mau, một cuộc đời mới L à. Đau buồn khi phải nhìn cảnh chia tay này. Đúng, không dám trách ai đúng ai sai? chỉ tội cho cu nhóc phải chịu như thế.
ReplyDeleteBình minh rồi sẽ mang .. đi thật xa... L nhắn gởi cho bạn bè bên này chia sẻ điều không mong muốn này nhé. Nhóm bạn thân mà giờ đây mỗi người mỗi nơi cách xa ngàn dặm, có chuyện xảy ra chỉ biết thầm chia sẻ mà thôi.
Con xin ơn trên cho con lấy được người con yêu... vậy mà.....
@ Mushroom: Thực tình thì cô không suy nghĩ nhiều đến như vậy đâu, em ạ! Với cô, gần như chuyện đến đâu cô đón nhận đến đó, đối với chuyện tình yêu-hôn nhân cũng vậy. Chỉ có 1 điều, cô luôn tâm niệm là trong tình yêu không có chỗ cho sự tính toán, cân đong đo đếm, hơn thua được mất. Ðến giờ cô vẫn không thể trả lời được cho câu hỏi: cô yêu ai vì cái gì? Ðơn giản chỉ vì đó là người mình yêu. Vậy thôi.
ReplyDeleteÐừng bận lòng quá nhiều đến những chuyện như thế, em nhé! Cứ nhìn cuộc đời theo cách đơn giản nhất mà nó có, thì sẽ thấy cuộc sống này còn rất nhiều điều để mà yêu và sống.
Cô nói với em nhưng cũng là nói với chính mình đó!
kết cục buồn cô nhở? thế đó là 2 người họ đến, họ chờ, họ đợi rồi họ cưới nhau trên 1 nền tản "tình yêu", rồi thì cái nền tản đó chỉ là con số 0. thế thì...thế thì...những kẻ kg chờ,kg đợi rồi cũng lại cưới nhau kg trên 1 nền tảng gì hết như em đây, thì cái gì sẽ bền vững đây cô?
ReplyDeletethế kỉ 21, thế kỉ của thời hiện đại thì con người lại cô đơn hơn bao giờ hết. kg ai dạy con người ta yêu thương cho đúng cách. cuộc sống này ảnh hưởng con người ta nhiều quá. người Việt Nam người ta nói là "tình cảm lẫn quẫn",chính cái tình cảm đó giết họ "Chết dần chết mòn..".còn người Vn sống đất Mỹ, tình hết thì tiền cũng theo... sống sao cho đúng, sống sao để kg bị chi fối. kg lẽ cứ suốt ngày lao đầu vào làm rồi làm.. cố gắng cho hết cuộc đời này, nếu nhu gắn bó với 1 bạn đời xứng đáng thì có gì để nói.nhưng kg tốt thì năm tháng bõ ra nó giốn như món đồ ăn bị ôi thiu.
em chưa fải là kẻ thất bại nhất trên đời cô ah! nhưng có lẽ em là thế hệ trẻ có suy nghĩ cực đoan nhất về tình yêu và cuộc sống hôn nhân. dù rằng em kg hề nuôi lớn trong cảnh "chiến tranh nảy lữa" của ba mẹ. ngược lại em có cả ba mẹ trên cả tuyệt vời..nhưng với em "hôn nhân" giống khói...rất mờ và khó mà chạm đến...
em rất vui vì cô của em có 1 người bạn đời và cả 2 đứa con rất ngoan.. mọi thứ đều dc bang tặng trong 1 sự khiêm nhường đầy và đủ.cho xin ké xíu hanh fúc của cô nhé! :)
@ Toi cung em: Oh, xau ho qua! :-D (khong biet noi Co hay noi em, tu hieu ha!)
ReplyDeleteRiết rồi e hok mún lập gia đình lun cô ơi huhu!
ReplyDeleteRiết rồi e hok mún lập gia đình lun cô ơi huhu!
ReplyDeletesuy ngam roi co oi, e cung thay lo, e cung chung kien nhieu. e so mai moy minh se vuong vao duong cu~!nhat la tih cua e, hoi nong nay, biet mi nh vay, kiem che ko noi, con cai tat hay ghen nua chu!huhu, bao nhieu no do`n va`o e het.hic
ReplyDeletenhung nhi`n co tha`y thi thay tu tin lap gia di`nh hon xiu^^. hah fuc hoai co nhe!
@pe...tron vo: ko lay ai hay ko ai lay^^
@Pe...tron vo: sao lại không dám lập gia đình nhỉ? lãng phí quá hihi...
ReplyDelete@NgocLan N: Bình có nói với TA và H về chuyện của T và MT, rất xót xa phải chứng kiến chuyện đau buồn của bạn bè thân.
Cầu chúc cho ai đang có hạnh phúc sẽ hạnh phúc mãi mãi, ai chưa tìm thấy hạnh phúc sẽ tìm được hạnh phúc (chẳng hạn như Bình hihi...).
Hix! Cái thằng Tôi cùng e đó mún chít rùi hả cô?? E xinh xắn thía này, có khối người hỏi cưới, tại e hok chịu grừ! Zậy màh nó dám....!
ReplyDelete