Không hiểu sao tự dưng cả tuần nay cứ thức sớm lúc chưa đến 6h.
Ở đây không như SG, 6h sáng tất cả vẫn còn chìm trong im lặng, trời vẫn còn lờ mờ sương đêm, thỉnh thoảng mới thấy vài ông bà già vẫn quen dậy sớm tập thể dục thong thả đi ngang nhà…
Thức sớm, ngoại trừ chuyện vô chỗ làm ngồi trước màn hình máy tính nhiều giờ liền, lát sau thế nào cũng thấy mắt đỏ hoe…, còn lại thì cũng có nhiều cái hay. Mà hay nhất là có thể nấu cơm và làm đồ ăn cho cả ngày cho 3 cha con và lang thang blog…
Hehe, hôm trước nghe tui nói tui ‘bận nấu đồ ăn’ nên không đi uống càfê với phòng kỹ thuật được, chú HMĐ bên biên tập ‘ngạc nhiên’: ủa, L. cũng phải nấu nữa hả???? - ủa, vậy chứ sao!!!!
Đây không phải là lần đầu tiên tui nghe người khác thắc mắc về tui như vậy. Chả hiểu sao từ lúc còn ở VN, cũng đã có nhiều cô lớn tuổi dạy cùng trường đã hỏi tui câu tương tự… Hỏi ra mới biết, chẳng biết mọi người nhìn tui như thế nào mà nói với nhau: hình như tui chẳng bao giờ phải bận tâm đến chuyện nhà, bởi lúc nào cũng thấy tui thong dong, mặt mày lúc nào cũng tươi rói, không có gì phải vội vã, hối hả cả… hehehe, con người có tướng trời cho mà! Cho nên ngay cả từ lúc còn đi học phổ thông, nhiều đứa trong lớp cứ nói tui là ‘con nhà giàu’! hehehe. Ai muốn nói sao cũng được…
Thức sớm trong cái tĩnh lặng của khu xóm còn chìm trong giấc ngủ, bỗng dưng lại nhớ cái ồn ào náo nhiệt của SG.
SG không bao giờ yên tĩnh, dù chỉ 1 giây…
Nhớ tiếng lốc cốc lách cách của những người chuẩn bị dọn hàng bán sớm quanh nhà. Nhớ tiếng xe máy rầm rầm, rồ rồ phía con đường Bà Hom vọng đến. Nhớ tiếng người lao xao cười cười nói nói và… chửi lộn.
SG ồn ào và náo nhiệt với đủ mọi thanh âm, mọi sắc thái, mọi cung bậc…
Cái tĩnh lặng của buổi sớm mai nơi đây giống cái êm đềm của Đà Lạt hơn…
…
Thức sớm thấy ngày có vẻ như dài ra thêm, bởi có nhiều giờ thêm cho những thứ khác…
...
Và cái tĩnh lặng, nhẹ nhàng của một sớm mai đã hoàn toàn bị phá vỡ khi thằng Bi mở cửa phòng thức dậy, chạy đi tìm mẹ và bắt đầu bằng cái câu muôn thuở của nó: “Mẹ, con thương mẹ” và “Mẹ ơi, có cái gì cho con ăn hông? Con là hân-rì…”
Dừng ở đây, khi khác mơ mộng tiếp…

o day buon lam co ah!hix
ReplyDelete