Lúc ăn sáng chuẩn bị đi học, Bi hớt hải chạy đến nói với mẹ:
- Mẹ ơi, my tooth is falling down...
- Ðâu, đưa mẹ coi!
Bi há miệng ra, lấy cái lưỡi chỉ vào cái răng cửa đang lung lay.
- Mẹ nhổ ra cho con nghen!
Bi giật lùi lại, nói nhanh:
- Không, để ba làm! He can do it. Và Bi vừa chạy tìm ba vừa la í ới: “ba ơi, ba ơi, my tooth is falling down!”
- Ba đang tắm, thôi để mẹ lấy ra cho.
Bi hơi ngập ngừng, nhưng rồi cũng nói: ok (chắc sợ mẹ buồn!)
Mẹ lấy miếng gòn kêu Bi há miệng. Mẹ vừa chuẩn bị để tay vào, Bi la lên:
- À, I need a salt water.
Rồi nó nhanh chân chạy đi lấy cái ly để pha nước muối. Mẹ chợt nghĩ: “a, sau khi nhổ răng hay súc nước muối để sát trùng.”
- Ba chỉ cho con như vậy hả?
- Dạ.
Bi lại há miệng ra, mẹ để tay vào thấy cái răng sắp rớt ra, tự dưng chẳng yên tâm chút nào, mẹ chưa bao giờ làm chuyện này...
- Thôi, con đợi ba đi!
Bi “dạ” bằng 1 sự yên tâm tin tưởng thấy rõ, rồi cầm ly nước muối vào phòng chờ ba.
Và thế là khi Bi từ trong phòng đi ngược trở ra thì trên tay đã cầm cái răng như mọi khi. Mọi việc đã xong xuôi, nhẹ nhàng.
Ðến lúc đó, mẹ mới chợt nhớ ra, từ hồi đó giờ, hết Ty rồi tới Bi, mỗi lần thay răng ba đều là người lấy cái răng lung lay ra chứ không phải là mẹ, và mẹ hoàn toàn không biết phải làm nó như thế nào, ngay cả chuyện cần chuẩn bị sẵn 1 ly nước muối như vậy!
Rồi lại nhớ, có những buổi tối mẹ nói để đánh răng cho Bi đi ngủ, Bi nói: “Ba nói để ba làm, tại vì mẹ đánh không sạch!” (ồ, boy!). Tại mẹ sợ Bi đau! Nhưng cái sợ đau đó sẽ làm răng Bi bị sâu.
Lại nhớ lúc Ty còn nhỏ, ở nhà cái gì cũng “mẹ ơi, mẹ ơi”, nhưng khi ra ngoài đường thì Ty hay theo ba, vì theo ba ‘an toàn’ hơn theo mẹ!
Mẹ nhẹ nhàng, ít khi rầy la, nên Bi, Ty cứ quấn quýt theo mẹ để được mẹ ôm ấp, vỗ về. Ba thì có vẻ cứng rắn, nghiêm nghị nên con thường hay... né.
Nhưng ngẫm lại, ba mới là người dạy cho Bi và Ty từ những cái tưởng chừng như rất nhỏ chứ không phải là mẹ, cho nên thỉnh thoảng thấy Bi và Ty làm cái gì đó, mẹ ngạc nhiên hỏi: sao con biết làm, thì y như rằng: “Ba chỉ con!”
Ðến hôm nay, mẹ bỗng giật mình: ba dạy con quá nhiều, còn mẹ dạy cho Bi và Ty cái gì nhỉ?

me day nhong nheo
ReplyDeleteNhững điều Ba dạy còn tính được là "quá nhiều". Những điều Mẹ dạy thì nhiều đến nỗi ko nhớ để mà tính nữa đó Lan ơi :-)
ReplyDeleteMẹ dạy con yêu thương ba và mẹ. Hugzzz dì.
ReplyDeleteDễ thương quá :), em nhớ hồi nhỏ, cái răng lung lay đầu tiên là do .. nhỏ em họ em nó đá rớt ra,:((, trong lúc đùa giỡn quơ tay búng chân, nó đá trúng em, hu hu. Mà nghĩ cũng may, chẳng đau gì cả, vì là cái răng đầu tiên nên em sợ lắm hok cho mẹ nhổ, cứ để nó lung lay thiệt mùi roài mà chưa nhổ luôn, ... may, ko là có cái răng cửa khểnh ở hàng dưới hok giống ai roài
ReplyDeleteMẹ dạy con cách yêu thương người khác, có thể mẹ không biết nhiều như ba, nhưng mẹ sẽ luôn là chỗ dựa tinh thần, là nơi con có thể an tâm khi ở bên cạnh và mẹ sẽ luôn yêu con đến cuối cuộc đời mẹ ...^^
ReplyDeleteMẹ dạy con cách yêu thương người khác, có thể mẹ không biết nhiều như ba, nhưng mẹ sẽ luôn là chỗ dựa tinh thần, là nơi con có thể an tâm khi ở bên cạnh và mẹ sẽ luôn yêu con đến cuối cuộc đời mẹ ...^^
ReplyDeleteAnh Hiếu đảm đang ghê ta :)
ReplyDeleteCô dạy cho bé cách để học những "quá nhiều" đó
ReplyDeletenói bậy kg ah.... mẹ là tất cả.. vì ba làm những điều đó... vì ba thương mẹ.... lo cho con để mẹ khỏi cực:)
ReplyDelete