Wednesday, December 10, 2008

Entry for December 11, 2008 Nghe và cảm

Nghe “Có một dòng sông đã qua đời“Mưa hồng”, tâm trạng khác nhau rất nhiều.

.

Nghe “Mưa Hồng” thì không nên nghe Khánh Ly! Nghe Bằng Kiều hay hơn. Bởi giọng Bằng Kiều cao và trong, thích hợp với tình cảm “Mưa Hồng”. Hay nghe Giang Trang cũng được (tôi chỉ tình cờ nghe được album bạn post trên net, chứ không biết về bạn).

Cũng là một tình yêu không trọn vẹn, cũng là những khắc khoải của lứa đôi, nhưng “Mưa Hồng” chứa đựng cả một mênh mông yêu thương.

Cho dù nghe có cái mỏi mệt của vòng tay đã xanh xao,” cái không bờ không bến của “hồn muôn trùng,” hay cái mải miết của “gót chân mòn trên phiến du,” thì vẫn còn in dấu đâu đó những gì rất đáng yêu đáng nhớ của dáng “em nghiêng sầu,” của trời “mưa ướt áo,” hay cả hình ảnh em đã “khóc trong chiều mưa”... tất cả đều đẹp, đẹp và buồn lãng mạn.

Ðể nhận ra rằng “cuộc đời đó có bao lâu mà hững hờ”, để lại tiếp tục sống, tiếp tục yêu, nồng nàn, chất ngất...

Tôi không tìm được tiếng yêu trong trẻo đó khi nghe “Có một dòng sông đã qua đời”. Một cái gì đó trầm hẳn lại, lặng vào trong. Vẫn là những ca từ làm da diết người nghe.

Mười năm trước, lòng người “như khăn mới thêu.” Mười năm sau, lòng người “như nắng qua đèo.”

Những ẩn dụ, những so sánh, tùy cách cảm nhận của mỗi người. Có người nghe ra cả một đằng đẵng những nỗi buồn chông chênh. Có người nghe như vô cảm, đâu cần phải chất chứa đến ngần ấy thời gian...

Mười năm chỉ là một ước lệ để hình dung về một đoạn đường không ngắn trong hành trình ta phải đi.

Mười năm vẫn giữ được một tình cảm như “sóng lao xao bờ tôi” khi bất chợt qua phố “thấy người”

Mười năm gặp lại “không nói không nụ cười” nhưng vẫn thấy “chút tình hiu hắt bay”

Và lại mười năm để thấy “gặp nhau ôi cũng như mọi người”... thì liệu có là đáng không...

Nhiều cái mười năm quá để nhận ra thực sự “có một dòng sông đã qua đời”...

Có mấy ai trong đời có được nhiều cái mười năm như thế? Tôi không biết...

Chỉ biết là mỗi lần nghe Khánh Ly hát: “có lần bàn chân qua phố thấy người sóng lao xao bờ tôi” là tôi thấy... gai người!

Ừ, thơ và nhạc - khó nói lắm! Tùy mỗi người, mỗi thời điểm, mỗi không gian...

Có một dòng sông đã qua đời

TCS

Mười năm xưa đứng bên bờ dậu

Ðường xanh hoa muối bay rì rào

Có người lòng như khăn mới thêu

Mười năm sau áo bay đường chiều

Bàn chân trong phố xa lạ nhiều

Có người lòng như nắng qua đèo

Tóc người dòng sông xưa ấy đã phai

Ðã lênh đênh biển khơi

Có lần bàn chân qua phố thấy người

Sóng lao xao bờ tôi

Mười năm chân bước trên đường dài

Gặp nhau không nói không nụ cười

Chút tình dường như hiu hắt bay

Mười năm khi phố khi vùng đồi

Nhìn nhau ôi cũng như mọi người

Có một dòng sông đã qua đời

Mưa hồng
TCS
Trời ươm nắng cho mây hồng
Mây qua mau em nghiêng sầu
Còn mưa xuống như hôm nào
Em đến thăm mây âm thầm mang gió lên
Người ngồi đó trông mưa nguồn
Ôi yêu thương nghe đã buồn
Ngoài kia lá như vẫn xanh
Ngoài sông vắng nước dâng lên hồn muôn trùng.
Này em đã khóc chiều mưa đỉnh cao
Còn gì nữa đâu sương mù đã lâu
Em đi về cầu mưa ướt áo
Ðường phượng bay mù không lối vào
Hàng cây lá xanh gần với nhau.
Người ngồi xuống mây ngang đầu
Mong em qua bao nhiêu chiều
Vòng tay đã xanh xao nhiều
Ôi tháng năm gót chân mòn trên phiến du
Người ngồi xuống xin mưa đầy
Trên hai tay cơn đau dài
Người nằm xuống nghe tiếng ru
Cuộc đời đó có bao lâu mà hững hờ.

5 comments:

  1. @ Duong L: Chua nghe NCT hat Mua Hong bao gio. De tim xem!

    ReplyDelete
  2. em ko biết là đã bao lâu rồi ko nghe nhạc thật sự...Mưa hồng và 1 buổi sáng đc ở nhà...cảm ơn cô nhìu lắm...

    ReplyDelete
  3. @Little Windy: nghe để thấy lòng dịu lại…

    ReplyDelete
  4. Nghe Mua Hong thi nghe Nguyen Chanh Tin hat moi la nhat do!

    ReplyDelete
  5. em lại nghĩ tất cả những "mười năm" trong "Có một dòng sông đã qua đời" chỉ là một _ khoảng thời gian để "..gặp nhau ôi cũng như mọi người"..
    em đâu có giống cô chút nào, cô trường thành và có một gia đình hạnh phúc, em non nớt hoang dại và ... . Nhưng như cô trò mình vẫn "lải nhải" "ôi sao giống nhau về gu nhạc quá"..
    cảm ơn mấy bài hát, để biết được những hồn người "tuy khác mình mà cũng rất giống mình", cô nhỉ?
    :)

    ReplyDelete