Nhớ Sài Gòn.
Trưa, lúc cùng anh bạn thả bộ từ Zen vào công ty, không nhớ nói gì mà tự dưng nhắc chuyện passport đã hết hạn từ đời não đời nào mà lười biếng không thèm re-new, nên có lẽ chờ chừng nào xứ này nhận mình làm dân chính thức thì về quê luôn một thể, bỗng anh bạn nói: “anh nhớ SG quá!” rồi lặng thinh…
Giữa phố lộng gió không chút nắng lại thưa người mà nhắc nhớ SG thì ai mà chẳng chạnh lòng...
Mà nỗi nhớ thì nhiều khi cũng có "qui chế lây lan" từ người này sang người khác…
Và giờ thì tớ cũng nhớ Sài Gòn quá.
Nhớ Thị, nhớ CáSấuMẹ, nhớ Huyền, nhớ Giang, nhớ Liên
Nhớ cô, nhớ Châu, nhớ Trang, nhớ Diễm, nhớ Mai, nhớ Vy, nhớ Dương,…
Nhớ học trò...
Aydza…
Ði uống càfê N. ơi, T. ơiii!
***
“...đêm nhớ về Sài Gòn
Thấy mình vừa trở lại quê hương
Ðã gặp người một trời yêu thương
cho lòng thêm chút ấm
Thấy bạn bè thèm ngồi bên nhau
Nhắc chuyện người chuyện đời thương đau
Tình chia trong đêm sầu...”
(Ðêm nhớ về Sài Gòn - Trầm Tử Thiêng)

anh Thành và em nữa chứ! hìhì
ReplyDeleteanh Thành và em nữa chứ! hìhì
ReplyDelete@ Công Tôn Sách: hình như là chưa :( để tìm.
ReplyDelete@ Nov0283: ừ, nhớ Thư nữa (nhớ Lê Hà luôn) để lần sau Thư và Hà còn tranh thủ chạy ra sân bay trước giờ đi làm để gặp cô. :p
ReplyDelete@be yeu kem: ừ hén, bây giờ không được nhớ bác Thành không mà phải nhớ cả bác Thành gái nữa để lần sau có về thì còn cơ hội ở nhờ nhà mới! À, mà nghe đồn không phải là nhà mà là “lâu đài :p
Có bài này hay mà chị nghe chưa ?
ReplyDeleteKhi Tôi về
Nhìn dân tôi nghèo nàn
Khi tôi về
Nhìn quê hương điêu tàn
Nhìn tuổi thơ nghèo nàn
Nuôi đời trong dối gian
( Con đường tôi về - ns Lê Tín Hương )
Nho em nua, co oi!
ReplyDeleteEm cũng nhớ chị quá chừng luôn! Chị ơi,Châu có bầu rồi đó chị! Về Sài Gòn đi,về đi Serenad đi...
ReplyDeleteSao mà nhớ nhiều dữ vậy, khổ thân lắm, bay đi ít nhiều đi.
ReplyDelete@ Sóng Nhỏ: nhắc “Khúc Ban Chiều” lại nhớ ngẩn ngơ
ReplyDelete@ thị: người ta muốn “buộc lại cho đừng bay đi,” chị lại kêu cho “bay đi ít nhiều”!