Sunday, March 30, 2008

Entry for March 30, 2008 Tui đi xem ca nhạc!

Từ ngày sang Mỹ, tối qua, lần đầu tiên tui đi xem ca nhạc!

Chương trình “Đóa hoa vô thường” kỷ niệm 7 năm ngày mất của TCS do nhóm “Những người bạn” (The Friends) tổ chức với 2 ca sĩ chính là Khánh Ly và Cẩm Vân.

Trước khi 2 ca sĩ chính hát là phần trình diễn của các thành viên trong nhóm “The Friends”. Ngồi nhìn họ hát mà tui nhớ về những lần hội diễn văn nghệ ở trường MĐC vô cùng! Để lên chương trình cho đêm diễn trong vòng vài tiếng đồng hồ mà công sức và thời gian bỏ ra không biết là bao nhiêu: từ dàn dựng chương trình, thiết kế sân khấu, lời bình lời bạt, làm việc với bên bộ phận âm thanh, ánh sáng,… Nhớ những cái đó lại nhớ đến Minh Thành, Nguyễn Minh, Đỗi, Trung, Thư, Hương Xuân, Thanh Giang, Xuân Hiệp, Bích Châu, Hoàng Mai,…

Trong số những bài hát được chọn, có bài “Diễm xưa”. Tui nhớ lúc nhỏ, ở nhà ba má tui có mấy băng nhạc “cũ”, và đợi lúc đêm tối, ba má tui mở thật nhỏ để nghe (vì hình như lúc đó ‘nhạc cũ’ vẫn còn bị xem là nhạc “đồi trụy”), trong số đó có bài “Diễm xưa”. Rồi cho đến khi tui vào lớp 10, một lần trong giờ sinh hoạt lớp, cô Hoàng Dung đã hát bài này. Trời, tui nghe nó hay và da diết kinh khủng. Không biết có phải bởi ấn tượng ban đầu đó quá lớn hay không mà khi nghe bài “Diễm xưa” tối qua tui không thấy hay gì cả mà cứ triền miên trong cảm xúc của riêng mình.

Đọng lại nhất trong tui ở đêm nhạc tối qua chính là Khánh Ly. Nói đến nhạc Trịnh là phải nói đến Khánh Ly, điều đó hầu như ai cũng biết. Nhưng đêm nay, tui phát hiện ra rằng Khánh Ly nói chuyện quá hay! Rất mộc mạc, rất bình dân, nhưng trôi chảy và duyên dáng vô cùng. Vẫn biết rằng những điều được nói trên sân khấu bao giờ cũng đã chuẩn bị trước, nhưng cái hay là làm sao cho mạch truyện dẫn dắt phải thật tự nhiên… Quan trọng hơn nữa, tui được nghe Khánh Ly hát 1 bài mà trước giờ tui chưa được nghe bao giờ: bài hát TCS viết về việc chứng kiến những xác người chết ở Huế vào dịp Tết Mậu Thân 1968! Tôi ngồi nghe như bất động!

Bây giờ kể chuyện khác một chút:

Muốn biết rằng đêm nhạc này đã diễn ra trong một bầu không khí như thế nào thì hãy xem ở đây:

http://blog.360.yahoo.com/blog-uaEgArsyerQFoR0Esk4QWs2d

Sáng qua khi anh HN hỏi đi xem không, tui nói đi (sợ quái gì!). Tui rủ thêm ông xã và vợ chồng anh Lộc (anh trai tui) đi. Và mọi người đều biết chắc chuyện biểu tình đang chờ phía trước.. rạp. Và cho dù đã chuẩn bị trước nhưng anh chị và ông xã tui thực sự “sốc” trước những lời chửi tục tĩu của đám người biểu tình. Tui thì… đã nghe những lời như vậy mỗi ngày từ hơn 2 tháng nay rồi! Có điều chưa bao giờ tui đi gần sát họ như vậy để có cảm giác họ gần như kề sát mặt mình mà chửi! Cho nên, dù đã dự định sẽ chụp hình đám người biểu tình này cho mọi người xem, nhưng tui không đủ can đảm đứng lại lâu hơn nơi những đám người lỗ mãng đó!

Và tui trải qua một đêm ngủ với nhiều mộng mị!

3 comments:

  1. Em khong nghi chuyen do lai keo dai lau vay!.. Chac co le Co dang kho chiu lam!

    ReplyDelete
  2. E cũng thik nghe nhạc Trịnh nữa, nhất là Diễm xưa và 1 cõi đi về đấy cô! Sao bên đó cứ biểu tình, biểu tình. Họ không phải làm gì để kiếm miếng ăn hay sao áh!

    ReplyDelete
  3. Mỗi lần đọc bài của Lan mà có 3 chữ MĐC thì lại nhớ đến cái thời BÀ LÀM LỚP TRƯỞNG TUI QUÉ...hihi.... VN sắp kỹ niệm 33 năm mà sao những người VK lại hăng đến vậy? Lan thử hỏi họ nếu về VN đố có dám làm như vậy không? Nếu làm được tui mới công nhận anh là người bản lãnh có tư tưởng rỏ ràng Lan à.

    ReplyDelete