Tuesday, October 7, 2008

Entry for October 07, 2008 Viết cho Khỉ Chúa




Tôi là học trò của má bạn. Tôi học chung với em trai của bạn. Và tôi thân với bạn từ lúc tôi về trường MĐC. Thân bởi vì khi ấy với tuổi 22 tôi là đứa nhỏ tuổi nhất trong trường, kế đến là bạn, còn lại thì đều từ hàng ‘băm’ trở lên.

Thời gian đầu tôi rất lịch sự gọi bạn bằng ‘anh’, xưng ‘em’. Bạn cũng gọi tôi bằng tên, xưng ‘anh’. Được chừng hơn 1 năm, tôi và bạn gọi nhau bằng ‘ông’ và ‘bà’, xưng ‘tui’, cho đến tận bây giờ. Nhớ khi ấy có nhiều thầy cô lớn tuổi trong trường cứ thắc mắc (hay khó chịu?) vì sao 2 cái đứa này xưng hô lạ, mặc dù khi nói với người khác, tôi và bạn đều nhắc đến nhau là “MT” hay “NL”.

Bạn dạy Lí, tôi dạy Văn và tôi làm trưởng, bạn làm phó trong cùng 1 cái công việc mà ai cũng thích… né lúc đó vì vừa mệt, vừa mất thời gian, lại dễ đụng chạm.

Bạn cẩn thận và chu đáo bao nhiêu thì tôi lại liều lĩnh và ngang tàng bấy nhiêu.

Chuẩn bị cho một tiết thao giảng, bạn chăm chút, tỉ mỉ cho từ vật dụng thí nghiệm cho đến từng câu từng lời, từng phút từng giây. Tôi chỉ hỏi thăm bạn mỗi câu: ổn chưa? Bạn trả lời: rồi, và tôi yên tâm.

Tôi nhận dạy thao giảng, vẫn cứ cà lơ phất phơ, bạn hỏi: dạy thử tiết nào chưa? – chưa, chờ đến giờ dạy luôn cho có hứng! – Trời, sợ bà! Hehe.

Nói là sợ vậy mà trong đầu tôi nghĩ ra cái gì, tôi nói với bạn là tôi sẽ làm thì bạn cứ thế mà âm thầm hỗ trợ phía sau. Không phàn nàn, không ngăn cản, không chối từ bất cứ điều gì tôi đưa ra. Ngay cả khi đó không còn là công việc chính của bạn nữa thì bạn vẫn cứ đồng hành cùng tôi, không nề hà, không kể lể.

Tôi đứng trên sân khấu, lo cho cái mặt tiền bề nổi. Bạn hậu cần phía sau, nhắc nhủ răn đe đám học trò hãy cố mà làm hết mình, đừng để ‘cô thất vọng’!

Thời gian sau, giáo viên trẻ về nhiều hơn, tôi và bạn trở thành đàn anh đàn chị, có nhiều người hỗ trợ hơn, nhưng sự hiện diện của bạn trong mỗi công việc tôi làm đã như trở thành 1 cái gì rất hiển nhiên, không thể khác, như thể không có bạn thì tôi không thể thành công.

Chuyện vui, chuyện buồn của trường của lớp, của đồng nghiệp, của học trò, tôi đều kể bạn nghe. Tôi nhớ trong bao năm liền hễ cứ gọi điện thoại tới nhà bạn bất kể giờ nào, má bạn bắt máy là hỏi: L hả? Tôi nói với bạn: khi nào nghe hỏi: ‘ai vậy’ thì khi đó tôi biết bạn đã có “người yêu” rồi tôi sẽ không gọi nữa:-). Cũng như vậy, bạn bất bình người nào, âu lo cái gì, áy náy ra sao cũng nói tôi biết. Cứ vậy, tôi với bạn như ‘cặp bài trùng’, thầy cô, đồng nghiệp, học trò khi nhắc cũng nhắc tên cả 2.

Rồi vẫn nhớ ‘cú sốc’ của bạn. Lần đầu tiên nghe bạn kể chuyện rất riêng của mình, bạn hỏi tôi nghĩ sao. Tôi nói bạn nghe điều tôi nghĩ, nghĩ sao nói vậy. Cảm thông với bạn thật nhiều nhưng chỉ có chính bạn mới tự giải quyết được chuyện mình. Mọi chuyện rồi cũng qua.

Đến ngày tôi nói cho bạn cái quyết định: tôi sẽ ra đi sau hơn 10 năm gắn bó cùng trường, cùng bạn, thì cũng vẫn như trước đó, bạn nói tôi hãy làm điều tôi nghĩ, bạn vẫn luôn ủng hộ tôi! Tôi biết bạn có một niềm tin nơi tôi, và với tôi, điều đó giúp tôi tự tin ở mình. Và tôi chỉ cần có vậy.

Mấy hôm nay xem hình chụp chuẩn bị cho đám cưới bạn, tôi chợt nhớ những lần tôi và bạn hay nói: VPĐ có “huông”, ai bước chân vào thì hãy coi chừng, may mà tôi lấy được chồng trước khi đặt chân vào đó! Hehe.

Chúc mừng bạn, chúc mừng N. Hy vọng nhà mới của 2 người sẽ thay thế ‘tụ điểm’ ngày xưa.

Chợt nhớ kể từ lúc về trường, mỗi sự kiện trong đời tôi đều có bóng dáng của bạn, vậy mà ngày trọng đại nhất của bạn, tôi lại không trở về. Không biết nói sao. Thật áy náy, nhưng tôi biết bạn chẳng bao giờ ‘hăm he’ tôi như B.C: chị không về đám cưới em thì đừng có mà về dự đám cưới người khác! Hehe!

Không về nhưng làm người chúc mừng ông và N đầu tiên vậy!

12 comments:

  1. Chỗ nào có Cô, chỗ đó cón Thầy, cô Châu và ngược lại! Từ ngày cô đi, trại Xuân Th vẫn có Th nhưng hình như "lửa" đã không còn nhiều (hay đã tắt)! Nhớ có lần, Th đã bỏ về (hem biết có nhớ nhần hok nữa hix)! Khi học lớp 10, tụi nó đồn là Th sắp lấy vợ haha! Lúc đó Th nói "tụi bây đồn riết t ế lun hahaha". Mỗi khi Th cho nghỉ hoặc về sớm, thấy Th ăn mặc lịch sự là tụi nó nói Th đi chơi với bạn gái hahaha (theo lời Th thì Th đi ăn đám cưới). Đồn ác thiệt! Th và Cô N sẽ hạnh phúc, như cô Lan và Th H đã và đang hạnh phúc vậy! Mah hình như ai được học trò quý mến đều hạnh phúc cô nhỉ? Nhờ "học trò" cả màh hehe!

    ReplyDelete
  2. @ Khỉ Chúa: ừ, ngồi viết cho ông mà tui cứ nhớ mồn một hình ảnh của cả đám bạn bè và lứa học trò đó. Không biết đến bao giờ mới lại có dịp ngồi lại tất cả với nhau…
    @ Pé… trònvo: Cám ơn những tình cảm mà tụi em đã dành cho cô, thầy. Hạnh phúc đối với những ai đã từng đứng lớp chỉ có vậy mà thôi.
    @ Bé yêu kem: ừ, sẽ mãi là “ông-bà-tui” còn “anh-em” giờ dành cho bé yêu kem thôi! Hehe. Chúc hạnh phúc!
    @ CKH: ở hiền có gặp lành không thì hông chắc, nhưng gặp… Khỉ thì có! Heheheh. Hỏi cô N đi!
    @ Darkwind, Andie: thanks (thay mat cho th Th va co N)!

    ReplyDelete
  3. ối chao...trong nguyên bài entry của chị, em vẫn thích nhất cái chỗ "ông-bà-tui" nhất..hehe..nghe lạ tai và thấy hay hay, nhưng thân thiết chị nhỉ?

    ReplyDelete
  4. ở hiền gặp lành mà cô!!! th cô và Ms ai cũng hiền lành nên sẽ lun hạnh phúc thui[ bé mong là đc th cô và Ms cưng bé nhìu nhìu để bé đc hưởng ké cái " lành"...]

    ReplyDelete
  5. Đọc bài này Tôi bỗng nhớ đến X.Hiệp,P.Hiệp,Bình,B.Châu, T.Hồng, Định, Mai,B.Hải, Duẫn, B.Dương, T.Vy, B.Thảo, T.Trang, Nhi, và vô số các bạn đồng nghiệp cùng với các em học sinh giai đoạn đó, tất cả mọi người làm việc vì yêu thích chứ không phải vì quyền lợi và địa vị ! Chúc Bà, Ông Hiếu và hai đứa nhỏ luôn hạnh phúc, vui vẽ và đạt được nhiều vinh quang !

    ReplyDelete
  6. DarK Wind - Khờ MeOctober 8, 2008 at 4:51 AM

    Chúc mừng thầy T và cô N :D

    ReplyDelete
  7. cho con Cm ke mot cai co nha, chuc Th va co N mai mai hanh phuc!!

    ReplyDelete
  8. Mung vi nguoi cuoi cung cua "cai dam ngay xua ay" cung "bo cuoc choi". Mong Bac Thanh giu suc khoe nha de ma con lo cho "ngay ay". Loi chuc thi giu lai nhe, gap roi se chuc luon mot the.

    ReplyDelete
  9. đọc cái entry này, thấy khoái khoái làm sao ^^

    ReplyDelete
  10. Tình bạn của cô và thầy thật tuyệt. Em thích nhất lúc thầy chia sẻ với cô chuyện rất riêng của thầy

    ReplyDelete
  11. Cô ơi cô, trường Đĩnh Mạc Chi nằm ở quận nào zị?

    ReplyDelete
  12. @ HaoNhien: Định nói theo kiểu Mỹ đó mà, hehe. Ok giờ đổi lại Mạc Đĩnh Chi rồi. Thanks, anh Nhien.

    ReplyDelete