Saturday, November 8, 2008

Entry for November 08, 2008 thơ Du Tử Lê

Ngày hôm qua tôi được mời đi ăn SN của nhà thơ Du Tử Lê!

Nói cho sang vậy thôi, chứ vì tôi làm việc chung với vợ ổng, sẵn dịp, cô T. mời cả phòng kỹ thuật đến chơi (gặp cả Cẩm Vân và Khắc Triệu! hehe, tôi mê 2 người này lắm!)

Đây là lần thứ 2 tôi gặp Du Tử Lê. Tôi được nghe nói là thơ ông được phổ nhạc nhiều và khá nổi tiếng. Nhưng thực sự, cho đến tuần rồi, tôi mới tình cờ đọc được bài ‘Khi tôi chết, hãy mang tôi ra biển”. Rồi tối nay, mấy người bạn cùng chỗ làm lại ghé nhà chơi, trong câu chuyện à ơi lại nhắc đến tên Du Tử Lê. Sẵn dịp, tôi hỏi mọi người thử kể tôi nghe bài thơ nào nổi tiếng của ông! Mọi người ngắc ngứ, chỉ kể được mỗi tên bài thơ trên!

Tức mình, tôi lên Google search tìm thơ Du Tử Lê là những bài thơ nào. Và thật bất ngờ, bài hát thỉnh thoảng tôi vẫn thường ư ử là của ổng: Khúc Thụy Du!

Sẵn tìm, tôi thấy có vài bài thơ này hay hay, post lại đây xem chơi! (mấy bài này đều đã phổ nhạc hết rồi đó!)

Trong Tay Thánh Nữ Có Đời Tôi

Hỏi Chúa đi rồi em sẽ hay
Tôi buồn như phố cũ mưa bay
Bàn chân từng ngón ngưng không thở
Lạc mất đường đi tận dấu bay

Hỏi nắng đi rồi em sẽ hay
Tôi gầy như phiến lá trên cây
Gió khuya thôi rớt ngàn tâm sự
Thiên đường tôi là người hay ai

Sông chẳng thể không trôi về biển lớn
Người bên bờ buông tóc thả cho mây
Nên suốt kiếp tôi vẫn là đứa trẻ
Buồn vui theo chiếc kẹo ở tay người

Hỏi gió đi rồi em sẽ hay
Tôi chờ em đến thắp đêm vui
Có đêm nhìn xuống bàn tay lạnh
Và chỗ em ngủ đã bỏ không

Hỏi Chúa đi rồi em sẽ hay
Tôi về thương nỗi nhớ trên tay
Trái tim giòng máu lệ chưa cạn
Đời đóng lên hoài vạn dấu đinh

Cõi tôi
gửi Nguyên Sa.

cõi tôi, cõi nát, cõi tàn
cõi hoang mang, vội, cõi bàng hoàng, qua
cõi vui thân thể cỗi già
cõi lang thang, mượn mái nhà hư, không
cõi xanh, cõi lạnh, cõi cùng
cõi con, muốn bỏ, cõi chồng, vợ, xa
cõi em muốn dạt chân về
cõi đau nhân thế, cõi thề thốt, quên
cõi nào, cõi thật? Tôi riêng?
Cõi đêm máu chảy, cõi thương nhớ, trùng
cõi tôi, cõi mịt, cõi mùng
thôi em, có ghé xin đừng nghỉ, lâu

cõi đời đó, có chi đâu!
Ơn em
ơn em thơ dại từ trời,
theo ta xuống biển, vớt đời ta trôi.
ơn em dáng mộng mưa vời,
theo ta lên núi, về đồi yêu thương.

ơn em ngực ngải môi trầm,
cho ta cỏ mặn, trăm lần lá ngoan.
ơn em hơi thoáng chỗ nằm,
dấu quanh dấu quẩn nỗi buồn một nơi.

ơn em tình như mù lòa,
như con sâu nhỏ bò qua giấc vùi.
ơn em hồn sớm ngậm ngùi,
kiếp sau xin giữ lại đời cho nhau.
tạ ơn em.., tạ ơn em...

No comments:

Post a Comment