Tuesday, November 18, 2008

Entry for November 18, 2008 Chọn nghề giáo là chấp nhận hy sinh?




Mượn tạm tấm hình của ngày cuối cùng làm nhà giáo minh họa cho oai vậy

Tôi không thích cách người ta nói về nghề giáo hay chính bản thân nhà giáo nói về nghề của mình như thế.

Tại sao lại là “chấp nhận hy sinh”?

Mỗi người vào đời đều có một công việc để làm, một nghề nghiệp để mưu sinh. Nghề giáo cũng không là ngoại lệ.

Có người đến với nghề từ ước mơ thuở bé, có người đến với nghề như một sự dung rủi. Người ước mơ làm thầy, kẻ chỉ mong làm thợ. Cho dù là bất cứ nghề nghiệp gì thì cũng phải hết lòng với nó, đơn giản chỉ vì đó là lương tâm và trách nhiệm cần phải có.

Tôi nghĩ nếu bạn đến với nghề xuất phát từ ước mơ, từ lòng thực tâm yêu nghề thì bạn sẽ luôn hết lòng vì nó, say mê với nó, và đánh đổi nhiều thứ để có nó - Nếu nghĩ như vậy thì sẽ thấy nghề nghiệp trước hết là vì chính bạn, vì niềm vui của bạn, vì cuộc sống của bạn chứ không phải là vì người khác!

Tôi không nghĩ khi cầm tờ đơn xin thi vào ngành sư phạm là bạn nghĩ mình đang hy sinh! Người thích vào Kinh tế, người thích vào Ngân hàng, người thích vào Y khoa, bạn thích vào Sư phạm. Đơn giản như vậy thôi.

Cũng không ai nghĩ rằng mình vào Sư phạm học khoa Văn Sử Dịa hay GDCD, Thể dục… để “nhường” những khoa dễ kiếm tiền như Toán Ly Hóa cho người khác là 1 sự hy sinh! Xuất phát điểm là vì bạn yêu cái ngành mà mình chọn, bạn chỉ có thể học Văn chứ không thể học Toán, cũng như bạn chỉ muốn học ngoại ngữ chứ không thể học chính trị.

Tôi nghĩ bạn chỉ có thể giỏi với nghề khi bạn thực sự đam mê với nó. Bạn đến với nghề giáo vì bạn yêu công việc dạy học, cũng như người khác đến với nghề kinh tế tài chính vì họ thích công việc kinh doanh.

Cho nên đừng bao giờ nói “chọn nghề giáo là chấp nhận hy sinh”. Không ai đòi hỏi sự hy sinh đó cả. Chỉ nên thấy rằng mỗi nghề có một đặc thù riêng. Đặc thù của nghề giáo là bạn đang trực tiếp tham gia vào quá trình hoàn thiện “nhân cách cho những tâm hồn non nớt” mà muốn như vậy thì tự bản thân bạn cần phải hoàn thiện mình trước. Tình cảm của học trò, sự đánh giá của đồng nghiệp chính là thước đo công việc cũng như lòng say mê của bạn đối với nghề.

Vâng, tôi chỉ muốn nghe bạn nói: Bạn làm thầy vì bạn thực sự yêu thích nó, nó là cuộc sống của bạn, chứ không phải là một sự chấp nhận hy sinh.

Chúc những ai đã và đang làm nhà giáo một ngày 20/11 tràn đầy niềm vui.

6 comments:

  1. Bạn Lan nói đúng y bóc ý mình! Nói chung những ngày này, nghe nhiều lời chúc tụng hay tôn vinh quá thái đều thấy... sao sao ấy.
    Người làm nghề gì cũng đáng trân trọng, nếu mình thực sự tâm huyết và tận tụy. Chẳng ai nghĩ rằng mình đang "hi sinh" khi tìm thấy trong công việc niềm đam mê, niềm vui và hạnh phúc.

    ReplyDelete
  2. em thay nghe nao cung hy sinh. ko rieng gi ve nghe nha giao.
    co hy sinh, mat mat mot so thu thi` moi co dc thanh qua, gat dc trai thom.

    ReplyDelete
  3. ua, L va CSM noi dung roi . nghe vu " chap nhan hy sinh" nghe co ve khong on chut nao . vi " minh hy sinh" thi khong le bat hoc tro phai biet on minh a? giong kieu minh ...di lam phuoc . roi mai mot , nghe thay giao lai duoc cai bia to tuong " To Quoc ghi cong " a ?

    ReplyDelete
  4. ¶V¶ € Θ ♥ $¶√ΘΘρ¥November 19, 2008 at 6:59 PM

    hinh a2 kia` ...
    c0n da tu`ng uoc mo lam giao vien...
    vay ma...
    r0t cuoc chi vi` s0 r0t - vi suy nghi nhat thoi
    ma c0n da b0 uoc mo 1 tho`i cua mi`nh
    de bay gio`
    c0n hoi tie'c co ah
    nhung du` sa0 cung da ch0n lua
    va c0n se co gang di tren duong c0n da ch0n...
    neu co co hoi, c0n se co gang de tro thanh giao vien...

    ReplyDelete
  5. Hồi còn mài đũng quần trên ghế nhà trường, tôi ước mơ là một nhà giáo. Tới lúc thi vào đại học, lại theo thiên hạ "Nhất Y, nhì Dược, tạm được Bách Khoa, Sư phạm bỏ qua". Tới hôm nay, cái đám mê đứng trên bục giảng vẫn còn nhưng không có can đảm hy sinh những gì đang có để theo đuổi.

    ReplyDelete
  6. Ngày xưa chị dạy trường nào vậy ?

    ReplyDelete