Ngày hôm nay ở Mỹ người ta gọi là ngày Thứ Sáu Đen – Black Friday. Tại sao gọi là Black Friday thì có nhiều cách giải thích, tui đã nói hôm trước rồi.
Ok, đen hay trắng gì đối với tui cũng không quan trọng, tui chỉ biết là hôm nay là một ngày tui lờ đờ như gà chết!
Tối hôm qua, ngày Thanksgiving, cả nhà tụ tập ăn uống ở nhà mới của anh trai tui. Chị dâu tui cứ chốc chốc lại hỏi theo kiểu rủ rê: Lan, tối nay đi shopping không? Tui ậm à, ậm ừ: cũng chưa biết nữa, em làm biếng quá!
Tan tiệc, thằng Bi thì đòi ở lại nhà mới của cậu để chơi với mấy anh, bé Ti thì muốn qua nhà dì ngủ với mấy chị. Được thôi, 2 vợ chồng tui về với nhau. Đây là năm đầu tiên ngày after Thanksgiving tui được nghỉ ở nhà, về ngủ đã rồi muốn đi đâu cũng được
4h sáng, anh H.N gọi điện qua kêu ông xã tui dậy đi shopping hàng điện tử. Ơ, cái khoảng này thì tui hông có mê rồi, ai đi thì đi, tui ngủ. Nhưng chợt nhớ ra là 2 đứa nhóc không có ở nhà, mà tối qua mới ngồi nói chuyện phim ma với mấy đứa cháu. Thôi, không được, tui tung chăn dậy nói với ông xã: em đi nữa!
Thế là một-hai-ba: đánh răng, rửa mặt, tắm táp, sửa soạn trong chớp nhoáng! Anh Nhiên la lên:ơ, phụ nữ chuẩn bị đi shopping có khác, nhanh ghê! Hehe
Chị Y.S thì nhắc: Lan kiếm tờ báo NV ngày thứ tư, trong đó có mấy coupon đến nhận hàng free!
Trên xe, chị YS – lần đầu tiên đi shopping vào cái giờ giấc quái dị này, dù đã sống ở Mỹ hai mươi mấy năm rồi – cứ nói sẽ mua cái gì cái gì. Tui nghĩ thầm trong bụng: có còn đâu mà mua. Rồi nói với chồng của chị: lát nữa nếu chị YS không mua được cái mà chỉ muốn thì thôi anh N. chịu khó chạy đến cái tiệm nào bán cái đó với giá bao nhiêu cũng được, mua về cho chỉ nói là mua giá rẻ để cho chỉ vui! hehehe
Đến nơi, cái tiệm của người Việt ở góc Chapman và Brookhurst đâu khoảng 4h45 đã thấy người ta khiêng hàng đi về!
Đến cửa đưa mấy cái coupon nhận 1 cái điện thoại bàn và 1 cái khung hình.
Vào trong, những món hàng mà chị YS mong ngóng sẽ mua được thì đúng y như tui nghĩ: chẳng còn cái gì.
Lượn qua lượn lại vài vòng, 4 người rủ nhau đi BestBuy, cũng là 1 nơi bán hàng điện tử. Người ở đây thì đông lắm, thấy người ta cũng mua đồ tùm lum. Tui thì buồn ngủ, ngó tới ngó lui chẳng có gì hấp dẫn mình, ngoài mấy cái desktop và laptop của thằng Apple đẹp quá chừng nhưng cũng mắc quá chừng!
Rời khỏi BestBuy sau khi anh bạn mua được cái thẻ nhớ 8GB với giá rẻ (nghe ông xã nói vậy chứ có biết bao nhiêu đâu), 2 ông đòi đi Target hoặc Walmart nữa, chị YS thì đòi về ngủ. Hỏi tui, tui nói sao cũng được, bởi tui ngủ ngay bây giờ!
Thôi, thế là cả đám về nhà khi chưa đến 7h sáng. Lăn ra giường ngủ tiếp.
Đến 9h, lại lồm cồm bò dậy, không ngủ được nữa, tuy 2 con mắt cứ phải nhướng thì nó mới lên! Quái vậy đó.
2 vợ chồng dắt nhau đi ăn sáng, chạy qua nhà bà chị định rủ bé Ti và Bi đi lòng vòng chơi. Ti không đi, chỉ muốn đi coi phim với mấy cousins. Thế thì đi với Bi.
Đi một vòng vô trong Westminster Mall, người đâu là người, đông vô kể! Ai nói là kinh tế down người ta đi shopping ít! (hehe, nói vậy chứ có thể người ta cũng như vợ chồng tui, chỉ đi và nhìn chứ chẳng mua cái gì!)
Đi một chốc lại buồn ngủ! Quái đản thiệt, cái ngày gì mà cứ buồn ngủ như gà! Thôi, về ngủ tiếp.
Ngủ 1 giấc, bây giờ dậy, nhớ là chiều nay có hẹn với mấy bạn trong chỗ làm đến nhà tui chơi. Quanh đi quẩn lại ngoài gia đình ra thì cũng chỉ có 4 người bạn, dịp nào cũng chọn nhà tui làm điểm hò hẹn để vẫn có không khí vui chơi lễ hội như người ta nơi cái chốn chưa thể gọi là quê hương này.
Thôi, bây giờ giờ đi kiếm cafê uống để rồi chuẩn bị cái gì cho mọi người, nếu không chốc nữa lại buồn ngủ!

@ Linh: May mà lâu lâu mới có 1 ngày, chứ có chừng 1 tuần chắc tớ thành con ma ngủ ngày mất!
ReplyDeleteLâu lâu được ngày nghỉ có khác, cứ thấy buồn ngủ hoài :P
ReplyDelete