Thursday, January 17, 2008

Entry for January 17, 2008

Đọc cái entry của đứa học trò cũ.

Nhỏ chạy xe trên đường và làm rơi cái điện thoại lúc nào không hay.

Một bác già chạy lên nói: con ơi xem có bị rớt cái điện thoại dưới kia không? - Nhỏ không thèm quan tâm.

Một chú nữa chạy lên: con ơi xem có rớt điện thoại không? - bán tín bán nghi nhưng nhỏ vẫn cứ chạy.

Đến nơi nhỏ mới biết mình bị mất điện thoại thiệt!

Nhưng làm sao mà tìm lại được.

Đọc entry của nhỏ xong vừa mắc cười mà lại vừa cảm thấy buồn cho nhân tình

thế thái.

Cuộc sống với quá nhiều sự lừa lọc, gian trá, đến mức mà lòng tốt được xem như là một cái gì đó khó tin trong đời thường. Chính vì không tin, chính vì phải cảnh giác với tất cả nên nhỏ đã… trở thành nạn nhân.

Không thể trách nhỏ được.

Trách ai bây giờ?

(Doc entry cua nho o day:

http://360.yahoo.com/profile-mabFueM1bqU9STS8NsclvXlH_IU-?cq=1

1 comment:

  1. Hai mươi mấy năm trước, lúc mới tới Mỹ, có thể lang thang trong cái hẽm nhỏ đi từ apartment của mình sang sang apartment của thằng bạn cách mấy con đường. Bi giờ, có cho tiền cũng không dám. :(

    ReplyDelete